Trong lều trại sát khí vô tận khiến cho đám linh thú đang trị liệu thương thế cũng không yên, nhiều con còn gầm nhẹ lên.
Đỗ Thủy Lam nóng nảy, những nam nhân này sao lại như vậy, nếu dọa chonhững linh thú nhỏ bé khả ái này hoảng sợ thì sao. Nhất là cái tên hunghăng kia, tuyết bích hồ trân quý trong tay hắn bị dọa cho run lẩy bẩylên rồi.
“Triệu Yến Hồng, ngươi muốn làm gì? Tuyết bích hồ bị dọa sợ hãi rồi. Nếu ngươi không muốn ngồi ở đây thì hãy đi ra ngoài chota.”
Triệu Yến Hồng ôm tuyết bích hồ trong tay, ánh mắt ác độcnhìn chằm chằm Kim Phi Dao giống như có thù giết cha đoạt thê vậy. KimPhi Dao thì bày ra vẻ mặt khinh thường, bộ dáng lưu manh, càn rỡ trừnglại.
Hai người đang âm thầm đọ sức thì nghe thấy tiếng mắng củaĐỗ Thủy Lam, Triệu Yến Hồng vội vàng thu hung quang trong mắt lại, vẻmặt nhu hòa, có chút nịnh hót đáp: “Đỗ tiểu tả, ngươi mau nhìn giúp ta,tiểu tuyết hồ hình như bị bệnh rất nặng.”
Đỗ Thủy Lam liếc tuyếtbích hồ hữu khí vô lực trong tay hắn, tức giận nói: “Nó là do ăn nhiềuquá nên mới vậy. Nếu ngươi còn bắt ép linh thú nữa thì sau này ta khôngcho ngươi tới nhà ta nữa.”
“Đỗ muội muội, nghe ta giải thích đã.Ta cũng không biết là do con tuyết bích hồ này ăn nhiều, thực sự khôngphải là ta làm, ta tuyệt đối không ép nó ăn gì cả. Lúc trở về ta sẽ điều tra xem rốt cục là ai dám ngược đãi linh thú của ta.” Triệu Yến Hồngnhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946913/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.