“Hoa đạo hữu, hiện tại ta đã chuyển lên Hoàng Kim đảo, sau này muốn tìm ta thì đưa bùa Truyền Âm tới đây. Có rảnh thì ngươi tới Hoàng Kim đảo, ta đưa ngươi đi tham quan, nơi này chắc chắn ngươi không tưởng tượng ra nổi đâu.” Kim Phi Dao lưu lại thông điệp trong bùa Truyền Âm rồi gửi về chỗ Hoa Khê.
Động phủ đã làm xong, bàn ghế cũng đẽo gọt hoàn hảo, về sau muốn dùng thêm gì thì đặt mua, nàng đuổi Mập Mạp ra ngoài, bắt nó làm một cái bình đài ngoài cửa động phủ. Mà Mập Mạp lại làm rất chống đối, tạo ra một cái bình đài vừa thô vừa xấu, làm nửa ngày thì chơi nửa ngày, mỗi khi có tu sĩ nào đó đi ngang qua, nó liền giả vờ đáng thương ngồi ở đó than thở, chỉ tiếc là ba ngày nay chỉ có đúng một gã tu sĩ đi ngang qua, thực lãng phí tâm tư của nó.
“Mập Mạp, ngươi đừng có ngồi đó mà giả vờ giả vịt nữa, ngẩng đầu lên nhìn tên phủ đi. Nhìn rõ chưa, là ếch phủ đấy, cho nên dù ngươi có ngồi ở đây thì người khác cũng chỉ cho rằng ngươi là tu sĩ ăn phải biến hình phù gì đó thôi. Người ta sẽ chê cười ngươi chứ không đồng tình đâu. Mà thêm nữa, ngươi làm vậy cũng mới chờ được có một người đúng không?” Kim Phi Dao tựa vào cửa động, tay cầm cái chén ngọc, uống một ngụm nước ô mai đã được ướp lạnh bằng Minh hỏa, chậc lưỡi nói.
Mập Mạp lau mồ hôi trên trán, ấm ức chỉ chỉ mặt trời chói chang trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946858/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.