“Vậy Tiễn đạo hữu thì sao? Vì sao ngươi lại không đi lên tương trợ? Cũng quá không có nhân tính rồi.” Kim Phi Dao liếc mắt nhìn hắn, khẩu khí là lạ hỏi.
Tiễn Thư hiên ngang lẫm liệt nói: “Đánh thành như vậy thì dù có giết được người của Tiêu Thái giới cũng không có cơ hội cướp túi trữ vật, đi tới đó cũng không kiếm được linh thạch.”
“Hóa ra là như vậy, Tiễn đạo hữu lại là loại tiểu nhân như vậy, nơi này quá hỗn loạn, ta quay lại trong thạch đạo tìm tu sĩ lạc đàn đây, cũng coi như làm chút cống hiến cho Nam Sơn giới.” Kim Phi Dao tựa hồ nghĩ ra cái gì, cười quỷ dị, dẫn Mập Mạp tiến vào thạch đạo.
“Kim đạo hữu, đợi ta với, ta đi cùng ngươi.” Giết người trong thạch đạo tựa hồ dễ hơn một chút, Kim Phi Dao này đúng là cơ trí, Tiễn Thư bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng đuổi theo Kim Phi Dao.
Ai ngờ, hắn vừa bước vào trong lại không thấy một ai, “Chẳng lẽ không muốn đi cùng ta nên dùng độn pháp chạy xa rồi?” Tiễn Thư nghi hoặc, chạy cũng nhanh quá đi, hắn do dự một chút rồi cất bước chạy, muốn đuổi theo Kim Phi Dao.
Đợi đến khi không còn thấy bóng dáng Tiễn Thư, trong thạch đạo truyền ra thanh âm Kim Phi Dao: “Đại ngốc, truyền tống trận ở ngay kia, ai còn quay lại? Mập Mạp, nghe lời ta đây, chỉ được trộm đồ, không đánh nhau.”
“Ộp.” Mập Mạp cũng đang sử dụng Ẩn Thân phù, lên tiếng.
“Đi thôi.”
Khoảng cách từ bình đài tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946831/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.