“Ta muốn ở một mình, linh khí phải dư thừa, trên đảo phải có phong cảnhđẹp. Tốt nhất là có ôn tuyền hoặc linh tuyền. Trên đảo không có nhà cũlà tốt nhất, ta không thích chỗ đã từng có người ở.” Kim Phi Dao tài đại khí thô nêu lên yêu cầu, thấy hai mắt tu sĩ kia sáng ngời, nàng âm thầm cao hứng, không nhìn ra ta là người có linh thạch sao, chắc chắn tháiđộ sẽ tốt hơn đây.
Quả nhiên, tu sĩ này lập tức đứng lên, nhiệttình tiếp đón, dẫn Kim Phi Dao ra ngoài phòng, chỉ vào bản đồ Vạn Tiênbên dưới, nói: “Tiền bối, đảo như ngươi nói có vài cái, vị trí và linhkhí đều là cực phẩm, trên đảo chưa từng có người ở, tuyệt đối là lần đầu tiên.”
“Ở đâu? Chỉ ta xem xem có hợp ý ta không.” Kim Phi Daocảm thấy hứng thú, nhoài người ra nhìn, điều kiện của mình hà khắc nhưvậy mà cũng có chỗ đáp ứng được, thật đúng là may mắn.
“Tiền bốinhìn xem, đây là Thủy Nguyệt đảo, rộng ba mươi mẫu, có một ôn tuyền, hơn nữa do linh khí nồng đậm nên hoa cỏ thực vật rất nhiều. Bên kia là Uyên Ương song đảo, hình dáng đẹp đấy chứ, ở giữa hai đảo ngăn cách bởi mộthồ nước ba trượng, tuy là có cầu nhưng tuyệt đối không ảnh hưởng gì lẫnnhau. Hiện tại trên Thư đảo đã có tu sĩ, nhưng Hùng đảo thì còn trống,ôn tuyền linh khí đầy đủ, lại có một bờ cát rất đẹp. Nơi này biển khôngcó sóng to, bờ cát trắng thoai thoải, là một nơi rất đẹp.”
Tu sĩcủa Thượng Tiên lâu dùng ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946799/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.