Đám người tiến vào mặc trang phục giống nhau, bọn họ không dùng cơm mà đi thẳng tới quầy.
“Ê, trên thuyền các ngươi có thấy một nam tu sĩ có tu vi cực cao, thân hình to lớn, tính cách lạnh nhạt không?” đầu lĩnh là một gã tu sĩ Trúc Cơkỳ, hung dữ nói với chưởng quầy đang gảy bàn tính.
Chưởng quầycũng là một tu sĩ Trúc Cơ do Thượng Tiên lâu phái tới, thấy đối phươnghung hăng như vậy thì có chút không vui nói: “Đạo hữu, nói chuyện vớingười khác cần phải khách khí một chút, ê cái gì mà ê!”
“Kháchkhí? Thật là nực cười, cũng không nhìn xem chúng ta là ai, cần phảikhách khí với các ngươi sao?” Tu sĩ kia giật nhẹ quần áo trên người,khinh thường nói.
Chưởng quầy nhìn quần áo của hắn một cái, nhànnhạt nói: “Hóa ra là người của Kỳ Thiên các, bảo sao lại bá đạo như vậy. Người ngươi nói ta chưa từng gặp, mau đi nhanh đi, đừng đứng đây ảnhhưởng đến việc buôn bán của ta.”
Hiện tại thật ra trong tiệm cũng không có nhiều người lắm, kể cả Kim Phi Dao cũng chỉ có ba. Nghe thấymấy người này đang tìm người, nàng cảm thấy không liên quan tới mình,liền an vị một bên xem náo nhiệt. Mà hai người khác cũng không hề động,vẫn ngồi tại chỗ, lặng lẽ hóng chuyện.
“Chưa từng thấy? Cả hảivực này cũng chỉ có thuyền của các ngươi neo đậu, e là ngươi cố ý khôngmuốn nói thì có.” Không biết có phải hai người trời sinh không hợpkhông, tu sĩ Kỳ Thiên các vẫn tỏ ra khinh miệt, không chịu hạ giọng.
“Thừa An, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946740/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.