Xử lý ma tu xong, Bố Tự Du cười hì hì thu hồi đám tên vào trong các hộp, thuận tiện cướp đoạt các thứ trên người tên ma tu.
“Hắn chính là Bố Tự Du, người đứng vị trí thứ mười một trên linh chiến bảng, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, chỉ kém một bậc là có thể chen chân lên mườingười đứng đầu. Tu vi không cao, thực lực lại không nhỏ, hơn nữa bởi vìhắn là tán tu chuyên môn cầm tiền làm việc, làm người lại khéo đưa đẩycho nên rất được các đại nhân vật yêu thích. Hắn có một pháp bảo tên làDạ Sát, chưa từng có ai biết nó có bộ dáng gì, chỉ biết là vô cùng sắcbén.” Tín Thiên đứng một bên, vừa nhìn Bố Tự Du vừa giải thích cho ba vị sư huynh của Hư Thanh điện.
Mục đích của hắn là nhắc nhở bọn họ, người này rất lợi hại, đừng có đi trêu chọc hắn. Tuy nhiên, mấy ngườiBạch Giản Trúc vốn không phải là người chủ động đi kiếm chuyện, chỉ làgiíup bọn hắn tăng thêm chút kiến thức thôi.
Bố Tự Du lợi hại rasao thì Bạch Giản Trúc và Phong Vân Trúc đều không nghe thấy, hai ngườicòn đang mải nhìn sang bên Kim Phi Dao, trong lòng lại hoài tâm tư, cănbản không lên tiếng trả lời.
Nơi đây khá nhiều tu sĩ, Bố Tự Dulại đã giải quyết một tên ma tu, một tên khác đang giằng co với Kim PhiDao, tên ma tu còn lại một mình chống lại cả đám tu sĩ, bọn họ đúng làrất nhàn nhã.
Hai người Kim Phi Dao đang quấn lấy nhau, cả haiđều muốn dồn đối phương vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946713/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.