Tiếng gầm gừ cuối cùng của ngọc long vừa dứt, long hồn gần mười trượng cũng bị kéo ra. Không có long hồn, ngọc long giống như một quả hồng chín, mềm nhũn rớt xuống. Đúng lúc này, hắc ma cầm hắc hồn ma thương đâm mạnh xuống thiên linh cái của ngọc long.
Phụp một tiếng, hắc hồn ma thương đã chui vào trong thiên linh cái của ngọc long, một viên yêu đan lớn bằng hai nắm tay liền bay ra.
Viên yêu đan này khác hẳn với yêu đan bình thường, không có màu sắc mà trong suốt như tinh thạch, ở giữa còn có một con rồng nhỏ đang du động. Yêu đan ông ông tác hưởng, nó đã có linh tính nên đang giãy dụa muốn chạy trốn.
Lang ma đầu nhấc tay, trong Minh hỏa ngục lại vươn ra một độc thủ, tóm được yêu đan đang muốn chạy trốn. Long hồn và yêu đan đồng loạt bị kéo vào bóng tối kia, sau đó bóng tối thu nhỏ lại rồi biến mất không thấy.
“Đi mau!” Kim Phi Dao còn đang nhìn long hồn thì Lang ma đầu đột nhiên xông lên, túm cổ áo nàng rồi cấp tốc bay đi.
“Mập Mạp, mau tới đây!” Kim Phi Dao không kịp hỏi nguyên nhân, vội vàng gọi Mập Mạp lúc này vẫn còn đang ăn sương long.
Mập Mạp nhả một nửa con sương long đang ăn dở ra, nhanh chóng thu nhỏ lại, vươn lưỡi cuốn lấy chân Kim Phi Dao, cùng nhau bị Lan ma đầu kéo độn đi.
Bọn họ vừa phi thân rời đi, sương long bốn phía liền nhất tề xông vào thi thể ngọc long, liều mạng cắn xé.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946655/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.