Edit: Ladybjrd
Kim Phi Dao nhẹ nhàng vỗ vỗ Trúc Hư Vô, ý bảo hắn cứ chờ ở đây để đối phương thả lỏng cảnh giác, nếu quả có nguy hiểm thì mau mau xuất thủ. Sau đó, nàng tráng lá gan, xóa Ẩn Thân phù, đi ra khỏi nơi ẩn nấp.
“Là ngươi!” Hoa Uyển Ti có chút kinh ngạc, không ngờ người vẫn đi theo mình lại là Kim Phi Dao.
Kim Phi Dao đi đến cách nàng hai trượng thì dừng lại, nghiêng đầu cẩn thận hỏi: “Ta không có ác ý, ta chỉ muốn hỏi ngươi một chút, ngươi là Niệm Khê hay là Hoa Uyển Ti?”
“Việc này đối với ngươi mà nói có gì khác nhau sao?” Hoa Uyển Ti bình tĩnh hỏi lại.
‘Ngươi hỏi như vậy, ta đột nhiên cảm thấy dường như không có gì khác nhau. Lại nói, Niệm Khê kia chưa từng để ý đến ta, cả ngày không ăn thì là uống không trả tiền. Nếu ngươi nhận là nàng, lại lần nữa đi theo ta ăn chực thì đúng là ta sẽ không chịu nổi.” Kim Phi Dao đập tay vào nhau, phát hiện bản thân thật nhàm chán, chẳng lẽ nếu nàng ta là Niệm Khê thì lại nhặt về nuôi hay sao? Nhìn bộ dáng của nàng ta thì chỉ sợ không chỉ nuôi ăn là được, có lẽ còn phải tìm nam nhân cho nàng nữa.
“Ha ha ha, ngươi thật sự giống hệt trong trí nhớ của nàng.” Nghe xong lời của Kim Phi Dao, Hoa Uyển Ti cười.
Cười xong, nàng vân vê tóc, nói: “Ta còn nhớ lúc trước ngươi đã không lấy cái túi càn khôn kia. Bên trong chắc chắn có không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946631/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.