Edit: Ladybjrd
Nơi đông đúc nhất trong thành Tiên Mỹ chính là đường Nghĩa Đình, ngày ngày đều chật kín người đến người đi, náo nhiệt vô cùng. Ngay ở ngã tư có một tòa Phi Thiên lâu cao bảy tầng, ngồi trên lâu có thể ngắm cảnh đẹp toàn thành, còn có dãy núi trải dài phía xa và những luồng ánh sáng đủ màu do các tu sĩ ngự khí bay qua.
Lúc này đang là giữa trưa, trong Phi Thiên lâu ngồi đầy khách nhân, vừa ăn uống vừa nói chuyện phiếm.
Đột nhiên, mặt đất kịch liệt chấn động, không đợi người trong lâu kịp phản ứng, mặt đất đã sụp xuống, cả tòa lâu mang theo người rơi tụt xuống, dẫn tới một tràng tiếng kinh hô.
Thế rơi xuống của Phi Thiên lâu đột nhiên dừng lại, lộ cái mái trên mặt đất, tuy trong lâu không thiếu tu sĩ nhưng phàm nhân cũng không ít, tiếng kêu sợ hãi không ngừng vang lên.
Người đi trên đường cũng bị cơn địa chấn bất thình lình chấn kinh, ào ào lui về phía sau. Quả nhiên, mặt đất xung quanh Phi Thiên lâu nứt ra rất nhanh rồi sụp xuống, có vài người không kịp tránh liền rơi xuống.
Phi Thiên lâu và mặt đường sụp xuống, lộ ra một cái hố to, không ít người xung quanh phải nhảy vào trong các cửa hàng bên kia đường mới không bị rơi xuống.
“Có chuyện gì vậy?”
“Phi Thiên lâu bị sụp xuống, bên trong còn có rất nhiều người.”
“Cha Nhị Cẩu! Mọi người ơi, mau cứu mạng!”
Người bên đường gào khóc thảm thiết, những người khác đứng ở xa, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946595/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.