Edit: Ladybjrd
Đúng lúc nguy hiểm, một đường tử quang vọt qua bên cạnh, đánh trúng đầu Thao Thiết. Thao Thiết quay đầu rít gào một tiếng, máu tươi chảy ròng ròng trên đầu.
Thừa dịp này, trên người Trúc Hư Vô hiện ra lục quang, cơ thể bay vọt đi, đạp chân vào một trạc cây nhảy ra, thoát khỏi miệng Thao Thiết.
“Đa tạ sư phụ!” Trúc Hư Vô đáp xuống đất, nhẹ giọng nói.
Lại dùng thần thức kiểm tra một lượt, Trúc Hư Vô chỉ biết cười khổ, xương cốt toàn thân bị gãy bảy mươi ba chỗ. Đây chỉ là một trảo của Thao Thiết, chẳng lẽ là để tiện ăn mà đánh gãy xương trước?
“Ngươi đừng có làm những chuyện nực cười nữa, hiện tại đã thành chuyện ngươi không thể nhúng tay vào rồi.” bên cạnh Trúc Hư Vô xuất hiện một thiếu nữ tầm mười sáu tuổi, búi một búi tóc đáng yêu, mặc bộ váy màu tím nhạt, da dẻ trắng ngần vô cùng xinh đẹp. Ánh mắt nàng sắc bén nhìn Trúc Hư Vô, một đoàn quang mang màu tím vờn quanh thân, lấp lóe chớp động.
Lúc này Thao Thiết đang bị các tu sĩ khác vây quanh, Trúc Hư Vô bất đắc dĩ nhìn thiếu nữ bên cạnh, thì thào nói: “Sư phụ, dù sao ta và nàng cũng từng quen biết.”
“Ngươi đang nói lời ngu xuẩn gì vậy? Vì sao ngươi lại tiến vào đại đạo tu tiên? Chẳng lẽ vì lòng dạ đàn bà sao? Nếu là như vậy thì ngươi hãy hủy bỏ công pháp, tiến nhập trần thế đi thôi.” Thiếu nữ lạnh lùng nhìn hắn, quát.
“Sư phụ, đệ tử biết sai rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946520/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.