Người ra giá không phải ai khác, chính là Kim Phi Dao. Nàng vươn tay bỏ thêm năm trăm khối linh thạch, nếu như có thể chỉ thêm một khối thì tốt hơn.
“Còn có ai ra giá không?” tu sĩ bán đấu giá cầm viên Cổ Linh Tâm, lại hô lên.
Thứ không biết dùng để làm gì này cho dù có người muốn mua về xem xét nhưng chỉ cần nhìn thấy vẻ hung thần ác sát của Kim Phi Dao thì cũng quyết định không ra giá nữa. Vì thứ này mà đắc tội với tu sĩ Nguyên Anh thì thật không có lời.
Cuối cùng, Kim Phi Dao chỉ tốn năm vạn năm trăm linh thạch trung phẩm là mua được viên Cổ Linh Tâm này. Nàng tiêu sái lấy tử tinh bài ra trừ linh thạch, Cổ Linh Tâm cũng được đưa đến tay nàng ngay lập tức.
Vuốt viên Cổ Linh Tâm, Kim Phi Dao không quan tâm sau đó bán đấu giá những gì mà cẩn thận nghiên cứu. Nàng đầu tiên là sờ sờ, sau đó rót linh lực vào, cuối cùng còn cho lên miệng cắn, lúc này mới xác định, thứ này quả thật không có chỗ lợi gì.
Trong thuật con rối có một phương pháp sử dụng Cổ Linh Tâm, nhưng lúc đó vì không có thứ này nên nàng cũng không cẩn thận ghi nhớ. Nơi này đông người, để sau này hãy xem xét, dù sao đồ đã tới tay, sẽ không chạy đi đâu được.
Những đồ bán đấu giá sau đó đều là đồ cho tà tu dùng, từ hồn phách đến kim đan, xác ướp, xương cổ nhân… đủ loại, pháp bảo bán đấu giá phần lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946456/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.