Như vậy là bốn người coi như nhận thức, sau đó liền theo Lâm Thanh Giang đi tìm Tiêu Cầu.
Lâm Thanh Giang nói lần trước nàng thấy Tiêu Cầu ở gần đảo Đài Sơn, đoàn người liền truyền tống đến đảo Đài Sơn, sau đó ngự bảo phi hành ra ngoài biển. Đi theo nàng, mọi người tới một hải vực đầy đá ngầm hiểm ác, nơi này vì nhiều đá ngầm nên nước chảy rất xiết.
Đứng từ trên cao nhìn xuống mặt biển đá ngầm, Kim Phi Dao đánh giá bốn phía, mắt thường không nhìn thấy bất luận yêu thú gì, ngay cả trong biển cũng không hề có cá. Nàng nghi hoặc, chẳng lẽ Tiêu Cầu đã dọa đám yêu thú và động vật biển chung quanh chạy mất?
“Mọi người nhìn xem, Tiêu Cầu ở kia. Ta và tam hoàng tử sẽ bày trận trước, Kim đạo hữu và Bố đạo hữu chú ý tình hình Tiêu Cầu, chỉ cần pháp trận xong xuôi chúng ta sẽ dụ nó đến. Con Tiêu Cầu này đã sắp tới thần thú kỳ, thập phần nguy hiểm, mọi người đừng tùy tiện tới gần.” Lâm Thanh Giang nhìn chung quanh một vòng, đột nhiên chỉ về phía xa cho mọi người xem, rồi không đợi mọi người xem xong liền bắt đầu phân công công việc.
Sau đó, nàng và tam hoàng tử lấy trận kỳ ra, bắt đầu bài bố ở bốn phía bãi đá ngầm. Bố Tự Du thì chú ý nhìn hoàn cảnh chung quanh, Kim Phi Dao tò mò nhìn chằm chằm nơi mà Lâm Thanh Giang chỉ.
Lâm Thanh Giang chỉ tùy tiện một cái, thoạt nhìn tựa hồ rất gần nhưng bằng vào ánh mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946411/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.