“Các ngươi tỏ thái độ gì vậy? Không biết thì có gì kỳ quái!” Kim Phi Dao phi thường bất mãn, yêu tộc gì chứ, nàng chưa bao giờ nghe nói đến.
Tiểu Chu Tước thở dài, “Yêu tộc là những yêu thú tiến giai Thần Thú kỳ, cóthể biến hóa mà thành, là đám lão yêu thú có thần trí và tư tưởng. Bọnhọ ở cùng nhau giống như Nhân tộc hoặc Ma tộc vậy, cũng sẽ nghị sự giảiquyết công việc, chỉ là vô môn vô phái thôi.”
“Yêu thú tiến giaithì ta đương nhiên biết, ý của ta là không phải bọn họ có địa bàn riêng, không ai để ý đến ai hay sao? Vậy mà lại còn ngồi cùng nhau nghị sự.Nếu vừa vặn hậu đại của đối phương là món chính của hắn thì có phải quáxấu hổ không?” Kim Phi Dao thật sự không thể tưởng tượng nổi hình ảnhhài hòa đó.
Chu Tước và Ân Nguyệt không biết phải nói gì, tuynhiên đây là chuyện Chu Tước phải giải thích, Ân Nguyệt không hề mởmiệng, chỉ tươi cười nhìn Chu Tước, chờ hắn nói.
“Yêu thú tuluyện tiến vào yêu tộc còn lợi hại hơn tu sĩ, họ đã có thần trí, đươngnhiên sẽ không loạn ăn uống. Lại nói, đó đều là những chuyện xảy ratrước khi mở thần trí, ai sẽ so đo những việc nhỏ đó.” Chu Tước vừa nóixong, chợt nghe trong đám nữ nhân phía xa có tiếng gào khóc thảm thiết,đành phải tạm buông việc nơi này, xử lý đám đồ ăn kia đã, nếu cứ ầm ĩthế này thì rất ảnh hưởng đến việc bàn bạc của bọn họ.
Hắn baylên không trung, thân thể nho nhỏ lập tức biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946351/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.