Vì đã nhìn người HảiToàn các xử lý da thú, Kim Phi Dao cũng muốn làm cho hoàn mỹ, bắt chướcbọn họ xử lý da Ngọc Điệp trư, không loạn dùng linh lực mà dè dặt cẩntrọng dùng dao nhỏ lột da, cố gắng không để dính chút thịt nào.
Lần xuất thủ này tiêu phí không ít thời gian, lột da xong lại luyện chếmóng rồng trong tiếng lải nhải của nữ vương Hoa Uyển Ti, mất đúng haitháng.
“Ha ha ha ha ha…” Hoa Uyển Ti trần truồng đứng trong sân, cao ngạo cười váng lên, thân thể này mới xứng đáng với nàng.
Tóc dài đen nhánh, da thịt trắng mịn như ngọc, cảm giác như chỉ cần thổicũng có thể làm rách da, điều duy nhất không hoàn mỹ chính là Âm Thichâu trên trán. Nếu không phải nó màu xám trắng mà rực rỡ hơn thì đã cóthể làm nàng càng thêm xinh đẹp động lòng người.
“Này, ngươi cóthể mặc bộ quần áo vào trước có được không hả?” Kim Phi Dao đi từ trongphòng ra, kéo nàng vào trong. Nàng không sử dụng Thập Nhị Yêu Linh trậnche hết tiểu viện, vốn chỉ là một cái nhà nhỏ mà còn thì càng bắt mắt,trông rất có vấn đề.
Hoa Uyển Ti quá mức xinh đẹp, cứ thế trầntruồng đứng trong sân, để những người cách vách nhìn thấy không phải làquá tiện nghi sao?
“Vậy ngươi hãy mau luyện chế lông Chu Tướcthành quần áo cho ta, càng hoa lệ càng tốt, mấy thứ rẻ tiền khác thì takhông mặc đâu.” Hoa Uyển Ti nghếch đầu nói.
Kim Phi Dao trừngnàng: “Ngươi thì biết cái gì, càng là thứ tốt càng phải giấu đi, ngươiăn mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946296/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.