“Vương thượng, có cần mượn sức tên tu sĩ kia không? Thêm một người là thêm một phần lực.” một gã yêu tu Địa tộc hỏi vương thượng.
Vương thượng Địa tộckhông dừng chân, cũng không quay đầu lại nói: “Không cần, mời người nhưvậy đến thì có tác dụng gì, khó nói còn hỏng chuyện.”
“Nói cũngđúng.” Yêu tu kia gật đầu, không nhiều lời nữa. Sau đó, đám người liềnđi vào phòng, mặc kệ Kim Phi Dao vẫn đứng ở ngoài nhìn theo bọn họ.
“Ộp ộp.” Mập Mạp rất thâm trầm nói một câu.
Kim Phi Dao lé mắt nhìn nó, cười lạnh: “Ta bị người ta khinh bỉ, còn ngươi thì trực tiếp bị bỏ qua.”
“Ta muốn ra ngoài, ngươi muốn đi hay không?” sau đó, nàng chau mày hỏi.
Mập Mạp nghĩ, nếu đi theo nàng ra ngoài thì tám phần là đi tìm hiểu tintức, không có chút tự do nào lại còn phải chạy khắp nơi, vì thế nó liềnlắc đầu: “Ộp.”
“Tùy ngươi, ta đi trước.” Kim Phi Dao nhảy xuống đầu tường, nói một tiếng với Hoa Uyển Ti trong phòng, sau đó liền đi.
Nàng chân trước vừa đi, Mập Mạp cũng chân sau bước ra ngoài, ôm viên Lõa Châu vui vẻ đi ngắm phong cảnh.
Tìm hiểu tin tức tự nhiên là phải đến nơi đông người, nhưng đó cũng chỉ lànghe lén, muốn biết thông tin chính xác thì phải trực tiếp hỏi người.Kim Phi Dao trực tiếp bay tới phố Rong Biển, người nàng thân quen nhất ở đây là Cây, cứ tới tìm nàng là xong.
Đẩy cửa tiểu điếm nhà LáCây liền thấy bên trong đang có ba, bốn tu sĩ chọn lựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946292/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.