Quả nhiên, đợi chúngyêu tộc bán hết của cải trong tay, số Long Ngâm đan dùng không bao lâuđã hết, bọn họ phát hiện sự tình không đúng.
Cuộc sống trở lạinhư trước kia, bọn họ đi đến khu vực ngàn dặm, phát hiện nơi này ngoạitrừ một ít hải ngư thì không có một con động vật biển nào khác. Không có động vật biển thì chỉ có thể tay không mà về, sau khi về nhà thì ngoàitu luyện ra không biết làm gì khác.
Trong tiệm không có hàng,xuất môn vô thú, các yêu tộc tỉnh táo lại, hiểu ra đây là một chuyện vôcùng nghiêm trọng. Đã quên sự điên cuồng lúc trước, đã quên ai là ngườicưỡng bức cầu xin đi giết động vật biển, tất cả mọi người chỉ nghĩ đếnmột người, Kim Phi Dao, kẻ đầu sỏ gây nên chuyện này.
“Phi Dao,phải làm gì bây giờ?” Hoa Uyển Ti ngồi trong sảnh, nhìn Kim Phi Dao vừatu luyện xong đang nằm lười biếng ngủ trên đất, hỏi.
Kim Phi Dao mờ mịt nhìn nàng, “Cái gì làm sao bây giờ?”
“Bên ngoài đó.” Hoa Uyển Ti chỉ chỉ cửa sổ, cửa sổ vốn luôn rộng mở hiện tại đã bị cấm chế của Thập Nhị Yêu Linh trận ngăn trở, lúc nào cũng có thểnhìn thấy đá bay vào cửa sổ, đánh lên cấm chế rồi lại bị bắn ngược rangoài.
Phía ngoài loa phòng Kim Phi Dao ở có vài trăm tên yêu tộc tụ tập, nam nữ già trẻ đều có, bọn họ cầm đá không ngừng ném vào tầngKim Phi Dao ở. Tình cảnh như vậy đã giằng co hơn hai năm, Kim Phi Daothực bội phục những yêu tộc đó, lúc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946256/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.