Kim Phi Dao đi theo sau Trúc Hư Vô tới doanh địa mười hai quân Bắc Thần Linh giới, vì hắn đại biểu cho Đông Ngọc Hoàng phái cho nên không ở cùng tu sĩ Cùng Tạ Linh giới.
Mới tới gần nơi này Kim Phi Dao đã cảm giác được một luồng sát khí tận trời, chỉ dùng mắt thường nhìn lại cũng có thể nhìn thấy trong không trung phía trên doanh địa có một làn huyết sắc nhàn nhạt. Nàng chậc lưỡi hỏi: “Đồ tôn của ngươi có phải là hơi quá mức không? Ngươi không định quản sao?”
“Quản thế nào? Đường hắn đi là giết hại chi đạo, đời này nhất định là như thế.” Trúc Hư Vô đương nhiên biết Kim Phi Dao đang nói tới cái gì, lắc đầu lên tiếng.
“Nếu thế này cũng được xem là danh môn chính phái thì ta đây không phải là người cực tốt sao!” Kim Phi Dao cũng lắc đầu, đi theo Trúc Hư Vô vào trong màn huyết sắc.
Lúc này nàng đã khôi phục tu vi, nếu không cần thiết thì bình thường Kim Phi Dao cũng không giấu tu vi bao giờ, nàng không phải là người cẩn thận như thế.
Trúc Hư Vô đưa nàng đi trong doanh địa, các tu sĩ gặp dọc đường đi đều hành lễ với hắn. Không tính các tu sĩ Luyện Hư kỳ quanh năm ngày tháng lăn lộn ở Thần cấp giới tìm kiếm tài liệu lôi tính thì tu sĩ Hóa Thần kỳ là người có tu vi cao nhất ở Linh cấp giới, đương nhiên là ai cũng tôn trọng.
Ở nóc nhà cao nhất trong doanh địa có một người đang ngồi, huyết sắc khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946228/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.