Tiêu Bảo nắm tóc Chân Linh Thụ Mẫu, mặt nàng trắng nhợt, không biếtlà do Chân Linh thụ bị chặt thành mảnh nhỏ làm nàng bị đại chấn cho nênmới suy yếu như thế hay là vì không thể chấp nhận việc bản thân bị đánhcho không thể hoàn thủ, tự tôn bị hủy hoàn toàn cho nên mới thành nhưvậy.
Nàng cúi đầu, đã không còn sức hoàn thủ, nghe được lời nói truyền đến cũng không có tâm tư ngẩng đầu lên nhìn.
Tiêu Bảo sửng sốt, sau đó hơi nghi hoặc nói: “Ngươi tới làm gì? Đây là việc tư của ta, ngươi đừng có xen vào.”
“Cái gì là việc tư của ngươi chứ. Chân Linh thụ này là vật do thiên địa sinh thành, nó ở đây là để cho Yêu tộc thêm chút tài nguyên. Ngươi đã đánhnàng thành như vậy, kể cả có thả nàng thì Chân Linh thụ muốn khôi phụccũng phải mất mấy ngàn năm. Ta còn không hiểu sao đã hẹn ngươi đàm phápluận đạo mà ngươi lại nói muốn đi Thiên Du hồ câu cá, hóa ra là chạy tới đây nháo sự.” Khẩu khí của người trong không trung rất tùy ý, tựa hồrất quen thuộc với Tiêu Bảo.
Thấy nguy cơ bị Tiêu Bảo loại trừ,lại còn xuất hiện thêm một nhân vật lợi hại khác, các tu sĩ chạy thoátphía xa liền dừng lại, bọn họ ngẩng đầu nhìn quanh, muốn tìm xem thanhâm phát ra từ chỗ nào, đáng tiếc là nhìn hết một lượt cũng không pháthiện có ai khác, không nói tới người, ngay cả một chấm đen cũng khôngcó.
Kim Phi Dao cũng ngừng lại, hưng phấn vỗ đầu Hoa Uyển Ti:“Ngươi xem, lại thêm một người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946119/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.