Trên mặt cỏ trước mặt Kim Phi Dao có một con yêu thú dài năm trượng, trông giống thằn lằn lại toàn thân bóng loáng, bốn chân tựa như vây cá. Tuy nhiên, lúc này cái bụng khổng lồ của nó đã bị mở toang, nội tạng lộ ra, đã chết từ lâu.
Mà ở trên trảng cỏ bị máu vương vãi không được sạch sẽ cho lắm bên cạnh bụng nó có một hai gã tu sĩ, một nam, một nữ đang ôm nhau dây dưa. Nữ đã cơ hồ không còn mặc gì, nam thì vẫn còn cái quần nhưng thoạt nhìn cũng như sắp rơi xuống. Tiếng hừ hừ mà hai người Kim Phi Dao nghe được khi nãy chính là tiếng rên rỉ do nữ tu sĩ kia phát ra, còn chưa bắt đầu mà đã rên rồi. Hai người đều là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, tóc tai bù xù, thoạt nhìn cực kỳ điên cuồng.
“Ở loại địa phương này mà cũng có thể chơi vui vẻ như thế, thật là hưng trí nha.” Kim Phi Dao đứng một bên, cảm thấy hai người này còn lợi hại hơn cả Nhâm Hiên Chi, ít nhất người ta cũng chọn nơi phong cảnh đẹp là ốc đảo giữa sa mạc, bọn họ lại chọn ngay bên cạnh thi thể yêu thú, càng không nói tới dưới thân là máu loãng lạnh như băng, không ngại lạnh mông sao!
Hai nàng đứng ở đây, hai người kia vẫn không ngừng động tác giống như căn bản không biết có người đứng bên cạnh. Đây là tối kỵ của tu sĩ nha, nếu lúc này có người xuất thủ thì hai người đó tất yếu sẽ toi mạng đương trường.
Hoa Uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946087/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.