Người khổng lồ ngơ ngác nhìn Kim Phi Dao, sau một hồi sửng sốt thì quay ra nhìn chung quanh, vươn tay giật giật. Đột nhiên, nàng ta nhảy dựng lên, vung tay vừa cười vừa chạy mất.
Kim Phi Dao và Hoa Uyển Ti cứ như vậy nhìn nàng chạy mất, lại quay sang nhìn thoáng qua nhau, sự tình cứ như vậy giải quyết? Được rồi, thừa dịp nàng còn chưa kịp phản ứng lại, chúng ta nên chạy nhanh đi thôi.
Hai nàng vừa định trốn thì thấy người khổng lồ chạy trở về, bùn đất trên người không ngừng rơi xuống theo cử động của nàng. Người khổng lồ vọt tới trước mặt hai nàng, hỏi: “Các ngươi có nước không?”
“Nước? Có!” Kim Phi Dao gật đầu, không rõ người khổng lồ này không tìm người đâm mình mà lại hỏi nước làm cái gì.
Chỉ thấy người khổng lồ sờ sờ đám bùn đất khắp người, hé miệng cười nói: “Giúp ta tắm rửa đi, trên người quá bẩn, rất không thoải mái.”
“…”
Kim Phi Dao đứng trên phi thảm, nhăn nhó dùng Hoa Tiêu thuật hút nước trên cỏ lên, sau đó tưới lên người khổng lồ. Hoa Uyển Ti thì ở bên dưới, dẫn nước bẩn sang một bên, không để chúng nó lẫn vào với nước sạch.
Người khổng lồ càng được rửa sạch sẽ thì tâm tình càng tốt. Kim Phi Dao đột nhiên phát hiện sương mù đang thối lui, thái dương xuất hiện, cảm giác làm người ta muốn chết cũng dần dần biến mất. Ánh mặt trời ấm áp chiếu lên người, tâm tình cũng tốt lên rất nhiều.
Đợi người khổng lồ tắm sạch sẽ xong, làn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946080/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.