Phi thiên thuyền một đường tiến về phía trước, thẳng tới thành trấn lớn nhất Thiên Đỉnh Thần giới, Vạn Không thành.
Nơi có phong cảnh đẹp nhất Thiên Đỉnh Thần giới chính là hòn đảo nơi Vạn Không thành tọa lạc. Ở đây ngoài Vạn Không thành rộng lớn còn có một tòa cung điện kim bích huy hoàng xây trên núi. Đó chính là nơi mà thiếu môn chủ này muốn tới, nơi ở của Liễu Cơ, Phong Lương cung.
Tuy dọc đường đi luôn nghe thấy bọn họ nhắc đến Liễu Cơ, Kim Phi Dao lại hoàn toàn không biết gì về người này, hơn nữa nàng cũng không biết thiếu môn chủ này tên họ là gì, là người môn phái nào.
Từ những cuộc đối thoại của bọn họ thì nàng chỉ biết Liễu Cơ rất xinh đẹp, thích những linh sủng đáng yêu, hơn nữa nàng ta còn rất có quyền thế. Thiếu môn chủ này thì càng không cần phải nói, chẳng có ai trong lúc nói chuyện phiếm lại báo ra môn phái cả, cũng không phải thời điểm song phương đối trận cho nên đã lăn lộn cả nửa tháng nàng vẫn không biết tên hắn ta.
Mắt thấy sắp tới Vạn Không thành, thiếu môn chủ vội vàng đi tắm rửa thay quần áo, không ngừng ngắm nghía mình qua thủy kính. Kim Phi Dao đoán thiếu môn chủ này tới là để kết thân, nếu không làm sao có thể bỏ ra nhiều linh thạch như vậy chỉ để mua hai linh thú đẹp mắt, lại còn chuẩn bị không biết bao nhiêu là bảo vật khiến cho Kim Phi Dao nhìn mà muốn mù mắt.
Dùng sức trừng mắt nhìn bảo vật, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946022/chuong-522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.