“Chưởng môn…” vài vị trưởng lão đồng loạt nhìn về phía Trử Du.
Trử Du sửng sốt một cái, phát hiện mình nói sai, vội vàng sửa lại: “Là tượng Kim Khôn bên hồ Song Luyến, vị tu sĩ này trông giống tượng Kim Khôn như đúc, chẳng lẽ chính là vị sư thúc mà sư phụ vẫn nói tới?”
Mọi người nghĩ nghĩ, rất có khả năng này nha, vì thế Trử Du liền đi lên cung kính hỏi Kim Phi Dao vừa mới bước xuống quảng trường: “Xin hỏi, tiền bối có phải họ Kim, tên Phi Dao?”
“Uh, sao các ngươi biết?” Kim Phi Dao sửng sốt, những người này liếc mắt một cái liền nhận ra nàng, chẳng lẽ bức tượng Hùng ca điêu khắc lại trông sống động như thế, làm người khác nhìn qua liền không quên được?
Trử Du nghe vậy thì mang theo chúng đệ tử hành lễ: “Không ngờ lại đúng là sư thúc, đệ tử Trử Du cung nghênh sư thúc quang lâm.”
“Không cần khách khí, chỗ các ngươi có người nào giỏi cấm chế không?” Kim Phi Dao khoát tay, không nhiều lời vô nghĩa, đi thẳng vào vấn đề.
Nàng hóa ra lại tới Kim Khôn môn tìm người bỏ lệnh cấm chế, cũng không sợ kể cả là người giỏi cấm chế cũng không cởi bỏ được cấm chế do Bách Vị lâu thiết hạ, cứ thế đĩnh đạc mang người tới.
Sáu người nhìn nhau, một người trong đó đi ra: “Đệ tử Tưởng Hữu, có hiểu sơ về cấm chế, không biết sư thúc muốn làm cấm chế dạng gì? Đệ tử có thể nhìn xem có giúp được gì không.”
“Vậy thì ngươi đi giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1945917/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.