Hoa Uyển Ti ngẩn người nhìn Bố Dao, sau đó mở miệng nói: “Đa tạ tiền bối, Mập Mạp quá bận nên những thứ này giao cho tiền bối vậy. Thái Hạo Diễn tiền bối nói trong vòng mười ngày này phải bán hết mấy thứ này đi, chúng ta thật sự không có cách nào, chỉ có thể dựa vào tiền bối thôi.”
Nói xong, nàng liền kéo Kim Phi Dao rời đi, quay về phòng bếp của Bách Vị lâu để nàng mau chóng làm bánh bao.
Kim Phi Dao vừa làm nhân bánh vừa khó hiểu hỏi: “Cứ giao sạp hàng cho hắn như vậy sao? Ta vừa rồi còn gặp Mộng Vân bệ hạ, lười muốn chết, đứng cũng đứng không vững mà phải tìm một chỗ dựa vào. Tám phần là không muốn Bố Dao cho nên xoay người bỏ chạy.”
“Sợ cái gì, chúng ta có gì cho hắn chiếm tiện nghi sao? Trấn Tố Vị này là của Thái Hạo Diễn, Bách Vị lâu cũng là của Thái Hạo Diễn, hắn đường đường là một tu sĩ Đại Thừa kỳ, hẳn là phải tới chỗ Thái Hạo Diễn ở. Nếu hắn không chịu đi thì ngươi liền dẫn hắn ra ngoài giết ma thú, dù sao ngươi cũng không đánh lại ma thú, cứ dẫn ma thú tới chỗ hắn là được.” Hoa Uyển Ti khoanh tay, không để ý nói.
Kim Phi Dao dừng lại, nói cũng đúng, Bố Dao còn có thể kiếm được gì từ các nàng chứ? Ngoài việc cho hắn ăn vài cái bánh bao ra thì cũng không có bất luận cái gì dư thừa, ngay cả linh thạch kiếm được cũng phải đưa cho Thái Hạo Diễn, hắn muốn ở bao lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1945778/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.