Chương trước
Chương sau
Mười lăm phút sau mới thấy tiếng hò hét trong Phách Mại Các dừng lại, Xích Kim Tuyết Liên đã có chủ, được thần tử Thần tộc đấu giá được, nguyên thạch bỏ ra cũng là cái giá trên trời không thể tưởng tượng.

Có thể thấy khuôn mặt các lão bối đều già đi rất nhiều ngay lúc đó, không phải họ không tranh, mà là không tranh được, khuynh gia bại sản cũng không tranh được.


Thần tộc là tồn tại bậc nào, một trong cửu tộc viễn cổ, đã từng có Đại Đế, lai lịch sâu không thể tưởng tượng, nếu họ muốn Xích Kim Tuyết Liên thì những người khác chỉ là vật trang trí.

Diệp Thành hơi nhướng mắt, nhìn về nhã gian của Thần tộc, thần tử Thần tộc đang nằm trên ghế, giống như hôm ở đại hội Dao Trì, hắn ta vẫn nở nụ cười bỡn cợt mà tàn ác, ánh mắt ngạo nghễ nhìn mọi người phía dưới.

Ông lão tóc bạc chủ trì buổi đấu giá cất Xích Kim Tuyết Liên đi, trở tay ra lại là một món khác, đó là một cây đèn thần, Đại Thánh Binh hàng thật giá thật, vừa lấy ra đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

“Lại là một bảo bối tốt, không có tiền”, Tiểu Cửu Tiên nằm bò ra bàn, phồng miệng nói.

“Cô có biết người trong nhã gian kia là ai không?”, Diệp Thành chỉ vào phòng của Hồng Trần Tuyết.

“Đã từng nghe nói tới Đan Tôn Thất Dạ chưa?”

“Đan Trung Chí Tôn, đương nhiên từng nghe”.

“Đó là đồ nhi của Đan Tôn, thần nữ của Đan Tôn Điện, tên là Bích Dao”, Tiểu Cửu Tiên nói.

“Đồ… Đồ nhi của Đan Tôn?”, Diệp Thành ngẩn người, vẻ mặt cũng trở nên kỳ lạ, hắn không ngờ Hồng Trần Tuyết kiếp này lại thành luyện đan sư, hơn nữa còn là đồ nhi của Đan Tôn.

Nói đến Đan Tôn, ông ta có quan hệ rất gần gũi với Đại Sở, Thiên Tịch Đan của Đại Sở xuất phát từ tay Đan Tôn, Diệp Thành đã từng nhìn thấy linh hồn lạc ấn trong một nửa viên Thiên Tịch Đan, nhìn thấy Đan Tôn có mái tóc trắng.

“Đúng là không nhận ra”, Diệp Thành thở dài, lại một lần nữa nhìn chăm chú căn phòng của Hồng Trần Tuyết, lúc này hắn mới nhìn ra chân hoả trên người bà là một ngọn lửa màu đỏ.

“Đó là Hồng Liên Nghiệp Hoả”, có lẽ biết Diệp Thành đang nhìn Hồng Trần Tuyết, Tiểu Cửu Tiên cố ý hay vô ý nói một câu: “Ngọn lửa đó không đơn giản đâu, sở dĩ Đan Tôn nhận tỷ ấy làm đồ đệ là vì Hồng Liên Nghiệp Hoả, từ khi sinh ra tỷ ấy đã có nghiệp hoả rồi”.



“Không biết Hồng Liên Nghiệp Hoả và Cửu Võ Tiên Viêm của Đế Tôn thì cái nào mạnh hơn?”, Diệp Thành hỏi.

“Hai cái đúng là ngang nhau”, Tiểu Cửu Tiên bỏ một viên linh quả vào miệng: “Hồng Liên Nghiệp Hoả và Đại Đế cũng có quan hệ rất sâu sắc, chắc ngươi đã từng nghe đến Hồng Liên Nữ Đế, nữ đế đầu tiên trong một trăm ba mươi vị Đế của Huyền Hoang rồi đúng không? Bà ấy sinh ra cũng đã có nghiệp hoả, một biển lửa màu đỏ máu từ thời vạn cổ đã thiêu rụi chúng thần bát hoang, bà ấy còn có phong thái hiên ngang hơn cả Đông Hoa Nữ Đế”.

“Tiền bối lợi hại như vậy, đi lôi kéo làm quen nào”, Diệp Thành đứng dậy, chuồn nhanh như làn khói, lôi kéo làm quen là giả, giải trừ phong ấn mới là thật, làm xong hắn sẽ lại lên đường tìm người.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.