“Đấu giá của Đông Hoang Cổ Thành sao?”, Diệp Thành trầm ngâm, lúc này hắn cũng hiểu ra được vì sao Ân Trọng lại cất công từ xa chạy đến đây, chắc chắn là vì muốn tham gia vào buổi đấu giá, đáng tiếc nửa đường lại gặp phải hắn, không những không đến được buổi đấu giá mà ngược lại còn mất cả mạng.
“Nếu đạo hữu vào thành thì phải nộp nười nghìn nguyên thạch”, tên thanh niên canh giữ cổng thành lại lần nữa lên tiếng.
“Chủ nhân nhà ngươi thật biết kiếm tiền”, Diệp Thành chép miệng nhưng vẫn đưa ra cái túi đựng đồ có chứa mười nghìn nguyên thạch, hắn có tiền nhưng không phải tiền từ trên trời rơi xuống.
Tên thanh niên nhận lấy nguyên thạch và nhường bước, từ đầu tới cuối hắn không nói thêm lời nào, tên này trông có phần giống với Độc Cô Ngạo nhưng đáng tiếc hắn không phải là Độc Cô Ngạo chuyển kiếp.
Diệp Thành bước vào cổ thành, hắn ngẩng đâu fnhinf tứ phương, Đông Hoang Cổ Thành bất phàm hơn so với tưởng tượng của hắn, có núi có nước, có rừng cây um tùm, đại khí dồi dào.
Lại nói về cung điện và tiên các, đâu đâu cũng thấy, lơ lửng giữa không trung, lấp lánh thần huy.
Giống như Thiên Khuyết Đế Vương Thành, Đông Hoang Cổ Thành cũng bị một luồng sức mạnh thần bí che đi.
Diệp Thành âm thầm mở tiên nhãn, hắn nhìn vào cửu tiêu hư vô như thể nhìn thấy một thanh tiên kiếm màu bạc dù cách cả mây và sương mờ, nói chính xác hơn thì đó là một thanh đoạn kiếm màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/625994/chuong-3806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.