Chương trước
Chương sau
Hắn vốn không muốn lãng phí thêm nhiều thời gian cho việc này nhưng dù sao nhà họ Chu cũng là gia tộc của Từ Nặc Nghiên chuyển kiếp, thân là vị Hoàng Đế thứ mười của Đại Sở, hắn cần có trách nhiệm đảm bảo sự an toàn cho người chuyển kiếp.

Khi gặp lại bên trong Hỗn Độn Thần Đỉnh một lần nữa, Chuẩn Thánh Vương của nhà họ Dương bị trấn áp vẫn còn đang rên rỉ.


Bên trong Hỗn Độn Thần Đỉnh, Thần Tử của nhà họ Dương đã nghĩ thông ra nhiều điều, đó là kẻ đêm hôm đó trộm đi cửu dương tiên thiết, bắt cóc Thần Tử và tân nương, và hắn chính là Diệp Thành.

Thế nhưng nghĩ thông thì sao, đến hắn còn bị trấn áp thì kẻ mạnh tới nhà họ Chu cũng đã bị diệt sạch, kể cả những kẻ giữa đường sát phạt ra để giúp đỡ cũng bị tiêu diệt một loạt.

Lúc này hắn cũng như Khai Nguyên Chân Nhân, hối hận cũng đã muộn cho nên ngoan ngoãn chờ đợi ở trong phủ đệ, không nên chạy tới nhà họ Chu làm càn, khiến bản thân mình và nhà họ Chu chuốc thêm đại hoạ.

Sắc mặt Diệp Thành lạnh hẳn lại, hắn sử dụng Hỗn Độn Thần Đỉnh tiêu diệt nguyên thần của Chuẩn Thánh Vương nhà họ Dương, chỉ để lại sức mạnh nguyên thần dùng để tẩy luyện đại đỉnh, và kẻ cùng bị diệt còn có cả Thần Tử nhà họ Dương.

Làm xong xuôi hắn mới chạy về lối ra của Truyền Tống Trận như một đạo tiên quang tiếp tục truyền tống.

Lúc này, sau một canh giờ hắn lại lần nữa xuất hiện bên trong cổ thành của nhà họ Dương.

Không kéo dài thêm thời gian, Diệp Thành cầm kiếm xích tiêu nhuốm máu cứ thế chạy về phía nhà họ Dương, sát khí trong cơ thể sục sôi khiến cho những người đang đi trên đường cũng phải biến sắc, bọn họ vô thức nhường đường cho hắn.

“Tên...tên này vừa sát phạt ra khỏi núi thây biển máu sao?”, nhìn bóng hình sát phạt đó của Diệp Thành, rất nhiều người bất giác run lên, “sát khí thế này thì phải giết bao nhiêu người rồi?”

“Cứ thế chạy về phía nhà họ Dương, khong phải hắn tới để báo thù chứ?”, có người kinh ngạc lên tiếng.

Dứt lời, tiếng động rầm rầm vang lên, vang vọng từ phía nhà họ Dương khiến cổ thành rung chuyển, chỉ cần là người nghe thấy tiếng động này thì đều đưa mắt nhìn nhau: “Đúng là tới báo thù rồi”.

“Phải hay không đi xem thì biết”, con đường bỗng trở nên rộn ràng hơn, những tu sĩ đang nhàn rỗi cũng túm năm tụm ba tập trung về một hướng.



Đợi tới khi tới trước phủ đệ nhà họ Dương thì ập vào mắt bọn họ chính là cánh cửa phủ đệ bị đập phá, còn rất nhiều thị vệ canh cổng nhà họ Dương cũng bị tuyệt sát bằng một nhát kiếm.

“Một Chuẩn Thánh, cái gan cũng không vừa”, những người xem trận chiến đều kinh ngạc.

Lại vừa dút lời, một cơ thể đẫm máu bay ra khỏi phủ đệ, đó chính là một Thánh Nhân của nhà họ Dương, còn chưa ngã ra đất thì đã hoá thành hư vô bay đi, nguyên thần cũng khó tránh khỏi bị tịch diệt.

Tiếp theo chính là một loạt những âm thanh chấn động, vang vọng khắp cổ thành, thiên địa rung chuyển.

Lại nhìn vào bên trong phủ đệ rộng lớn nhà họ Dương lúc này đã nhuốm đỏ máu, ba đỉnh núi sừng sững đã có hai đỉnh núi sụp đổ, bao lầu các cung điện cũng bị san bằng, hoá thành đống đổ nát.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.