Chương trước
Chương sau
Hỗn Độn Thần Đỉnh rung lên, có vài lần định xông ra khỏi thần hải nhưng bị Diệp Thành nhét quay trở lại.

Ký Vương cũng nhảy dựng lên, hắn còn kích động hơn cả Hỗn Độn Thần Đỉnh, “mau mau, đừng lề mề nữa”.


Không cần hắn nói thì Diệp Thành cũng đã ra tay, hắn lấy ra một cái túi càn khôn cỡ lớn sau đó dùng một tay nhét cửu dương tiên thiết kia vào trong, tiếp đó là quay người trốn vào hố đen không gian.

Hắn vừa đi thì cả địa cung rung chuyển, tiếng động vù vù vang lên khiến đỉnh núi bên trên rung chuyển, rất nhiều cấm chế tự hồi phục, luồng khí tịch diệt xuất hiện, lạnh băng mà cô tịch.

“Kẻ nào?”, tiếng gằn phẫn nộ vang vọng, Chuẩn Thánh Vương của nhà họ Dương bị kinh động, kẻ mạnh vẫn đang nghị sự trong đại diện nhao ra như đàn ong vỡ tổ, tứ phương tám hướng toàn người là người.

Thế nhưng đợi bọn họ xông ra khỏi địa cung thì chẳng thấy bóng dáng ai cả, kì lạ đó là cửu dương tiên thiết lơ lửng bên trên tế đàn đã chẳng thấy đâu, cũng không còn sót lại bất cứ khí tức nào.

“Là ai?”, Chuẩn Thánh Vương nhà họ Dương phẫn nộ, bảo vật kinh thế như vậy nói mất là mất, vả lại còn tự biến mất, vả lại từ đầu tới cuối bọn họ không hề cảm nhận được gì.

“Mở kết giới, phong ấn cả cổ thành này, lục soát từng tấc cho lão phu”, một Chuẩn Thánh Vương khác gằn lên phẫn nộ, có thể cướp đi cửu dương tiên thiết dưới trướng bọn họ thì bọn họ có lý do tin rằng trong gia tộc có gian tế, chỉ cần kẻ đó chưa ra khỏi cổ thành thì vẫn còn hi vọng tìm thấy.



Nhất thời, một kết giới trận pháp khổng lồ xuất hiện, bao trùm khắp cổ thành rộng lớn, kẻ mạnh nhà họ Dương xông ra ngoài, cho dù là Chuẩn Thánh Vương hay Thánh Nhân thì đều bay lên hư thiên.

Nhìn xuống thiên địa, bóng người đông nghịt che lấp cả bầu trời và mặt đất, bọn họ phân thành hai nhóm, một nhánh đi lục soát trong trung tâm thành, một nhánh đi lục soát phủ đệ, động tĩnh không vừa.

Không lâu sau đó, trung tâm cổ thành vang lên tiếng động mạnh, nhà họ Dương phẫn nộ mất đi lý trí, cho dù là ai thì cứ hễ bọn họ gặp thì đều lục soát toàn thân, đụng phải người không nên đụng.

Nên biết rằng những người tới Luyện Ngục thăm dò tin tức phần đa đều nhờ vào Truyền Tống Trận, trong đó không thiếu thế lực lớn, cũng không thiếu kẻ mạnh với đại thần thông nhưng đều bị người nhà họ Dương chặn lại lục soát, vẫn chưa hết, bọn họ cứ tiếp diễn như vậy nên xảy ra ẩu đả.

Sau một màn xông lên, nhà họ Dương gặp nghiệp lớn, không ít người bị diệt, trong đó có hai Chuẩn Thánh Vương bị đánh tới mức bán sống bán chết, Chuẩn Thánh Vương còn lại bị doạ đến mức không dám ra khỏi cửa.

Tổn thất nặng nề đã đành, lại kéo thêm bao rắc rối, sau một vòng lục soát, cửu dương tiên thiết không tìm thấy, còn thần tử nhà bọn họ cũng không thấy đâu. Không những thần tử mất tích mà đến cả tân nương mới đón về cũng mất tích.

Chuẩn Thánh Vương nhà họ Dương phun ra máu, cửu dương tiên thiết mất rồi, thần tử cũng biến mất, gia tộc tổn thất nặng nề, một đêm bi thảm, nhà họ Dương vững chãi như vậy mà mất sạch.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.