Chương trước
Chương sau
“Nào, nào, mau lên chiến đài”, phía này, Diệp Thành đã nhảy lên chiến đài, hắn chẳng thể chờ đợi lâu hơn được nữa.

“Hôm nay thù mới nợ cũ tính luôn một thể đi”, Thần Tử Nhật Nguyệt cười lạnh lùng, hắn sải bước lên chiến đài, cứ thế ra chiêu, tay cầm thần thông nhật nguyện, có càn khôn diễn hoá, một chưởng mạnh mẽ vô cùng.


Diệp Thành không nói gì, hắn cũng chẳng buồn để ý đến tên này, lập tức giơ tay lên, Diệp Thành chẳng buồn dùng đến thần thông mà giáng luôn một bạt về phía khuôn mặt của Thần Tử Nhật Nguyệt.

Bốp!

Tiếng tát chát chúa vang lên nghe vô cùng chói tai, giây phút trước Thần Tử Nhật Nguyệt còn đang tỏ ra vô cùng hống hách thì lúc này đã bị đánh bay ra khỏi chiến đài, bộ dạng hết sức bá đạo.

Woa!

Kỳ Vương ngẩng mặt, những người có mặt ở đây cho dù là Chuẩn Đế hay Chuẩn Thánh, cho dù là nam hay nữ thì đều nhất loạt ngẩng đầu đưa mắt tiễn Thần Tử Nhật Nguyệt bay ra khỏi tiên sơn, đôi mắt bọn họ phối hợp rất ăn ý, cứ thế đảo sang hai bên trái phải vẽ thành một hình vòng cung lớn.

Không lâu sau đó, bên ngoài tiên sơn Dao Trì liền vang lên tiếng nổ rầm trời, những tu sĩ với đại thần thông mở ra thiên nhãn, nhìn cảnh tượng bên ngoài tiên sơn, Thần Tử Nhật Nguyệt ngã xuống khiến một ngọn núi sụp đổ.

“Vậy...vậy là xong sao?”, sau vài giây, những người có mặt ở đây mới phản ứng lại.

“Trước sau không quá một giây, Thần Tử Nhật Nguyệt với cấp bậc Chuẩn Thánh đã thất bại, nhanh đến mức khiến người ta phải bất ngờ”, không ít người còn tặc lưỡi, “tên này ra vẻ cũng chẳng ra sao”.

“Xem ra lần này quay về Thần Tử Nhật Nguyệt sẽ ngoan ngoãn hơn nhiều”, các lão bối vuốt râu, nói năng tự tin như thế, ngoài ngươi ra thì chẳng còn ai nữa.

“Diệp Thành, ngươi đáng chết”, trong tiếng xôn xao, ba Đại Thánh của Thần Tử Nhật Nguyệt gằn lên phẫn nộ, bọn họ tỏ ra uy thế của bậc Đại Thánh, sát khí ngút trời, trấn áp cả hư thiên.

“Đây là thánh địa Dao Trì, không được hỗn xược”, Đại Thánh của Dao Trì lên tiếng, “Đã là cọ sát thì đương nhiên sẽ có thắng bại, các ngươi đang coi thường pháp tắc của Dao Trì sao?”

“Chúng ta...”, Đại Thánh của Nhật Nguyệt Thần Giáo run rẩy lập tức thu lại khí thế.

“Thay vì hỗn xược ở đây thì chi bằng đi xem xem Thần Tử nhà ngươi thế nào đi”, Đại Thánh của Dao Trì lại lên tiếng.

“Là...là ta lỗ mãng rồi”, Đại Thánh của Nhật Nguyệt Thần Giáo vội quay người, có cho bọn họ thêm mười lá gan thì bọn họ cũng không dám coi thường pháp tắc của Dao trì, đừng nói là ba Đại Thánh bọn họ mà cho dù là ba Chuẩn Đế tới đây cũng sẽ bị trấn áp, thánh địa Dao Trì quá mạnh.

“Ngươi đợi đấy cho ta”, mặc dù cả ba người bỏ đi rất nhanh nhưng trước khi đi lại ném ánh nhìn lạnh lùng cho Diệp Thành ở trên chiến đài, “mối thù này rồi có ngày chúng ta sẽ tính với ngươi”.

“Tưởng rằng ta dễ bị doạ thế sao?”, Diệp Thành bật cười lạnh lùng, hắn vốn không muốn kết oán với Nhật Nguyệt Thần Giáo, là do hôm nay Thần Tử Nhật Nguyệt nhất quyết lên chiến đài nên hắn đương nhiên phải khiến hắn được như ý nguyện rồi.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.