Chương trước
Chương sau
“Thật ạ, Dao Trì đương nhiên không dám lừa bà”, trong nụ cười của Cơ Tuyết Băng mang theo sự ngượng ngùng, xấu hổ.

“Nhưng dù là vậy thì lời nói của bọn họ cũng quá hoang đường”, Dao Trì Đại Thánh nghiêm nghị nói.


“Chúng ta cũng vì hết cách thôi”, Kỳ Vương ho khan: “Không có thiệp mời, họ không cho chúng ta vào núi ăn đào, ta cũng chỉ đành gọi như vậy, sự thật chứng minh cách này rất hiệu quả”.

“Các vị tiền bối, các vị kéo hắn mang đi hầm đi! Ta không có ý kiến gì”, Diệp Thành cất lời.

“Đưa đi”, Dao Trì Đại Thánh hạ lệnh, không rảnh để nói nhảm với hai tên sinh vật lạ này.

“Bà bà”.

“Lão thân không truy cứu, không có nghĩa là Tiên mẫu cũng không truy cứu”.

“Vâng”, Cơ Tuyết Băng bĩu môi sau đó đi theo, còn tức giận lườm Diệp Thành, ánh mắt như muốn nói: Ngươi trông chừng con lừa này kiểu gì thế?

“Ngoài ý muốn, thật sự là ngoài ý muốn”, Diệp Thành cũng ho khan, day mạnh đầu mày.

“Ta nói này, bọn họ sẽ không thật sự giết hai chúng ta luôn đấy chứ?”, Kỳ Vương đưa tay chọc Diệp Thành.

“Cút, không muốn nói chuyện với ngươi”, Diệp Thành đen mặt, hắn thấy mình đã kỳ quái lắm rồi, không ngờ Kỳ Vương còn hơn cả hắn, một câu hét lên thôi đã suýt làm hắn són ra quần.

Cơ Tuyết Băng cũng day đầu mày, trách mình sơ suất quên mất chuyện thiệp mời, nếu không cũng không có chuyện hoang đường thế này, lần này thần nữ Dao Trì thật sự nổi tiếng rồi.

Tốc độ của chín Đại Thánh Dao Trì cực nhanh, đưa Diệp Thành và Kỳ Vương vào đại hội Dao Trì.

Phải nói rằng hai tên này cũng được chú ý, từ trên trời bay xuống dưới sự chú ý của mọi người, tất cả mọi người đều quan sát hai tên từ đầu đến chân, chính hai tên sinh vật lạ này đã nói lời không tôn trọng Dao Trì Thánh Địa.

Vừa mới đáp xuống, Diệp Thành đã thấy lạnh cả người, đó là do trưởng lão và đệ tử của Dao Trì Thánh Địa đang lườm bọn hắn, còn có người kính mến Dao Trì, trong mắt họ cũng toát lên ánh sáng lạnh lẽo.



Tiên mẫu Dao Trì nhìn Cơ Tuyết Băng bằng ánh mắt kỳ lạ, không ngờ thần nữ nhà mình còn có hai người bạn như sinh vật lạ thế này, còn dám ngang nhiên đưa thần nữ tới thanh lâu?

Cơ Tuyết Băng cũng rất hiểu chuyện, nhìn bên này, nhìn bên kia, cuối cùng nhìn vào hư vô, dù sao cũng là bạn cũ của con, ít nhiều gì người cũng phải cho con chút thể diện.

Tiên mẫu Dao Trì lập tức bị chọc cười, hứng thú nhìn xuống phía dưới, ánh mắt lướt qua Kỳ Vương rơi vào Diệp Thành, nhìn một lúc bà bất giác nheo mắt lại.

Không chỉ bà đang nhìn mà rất nhiều Chuẩn Đế lớn tuổi có mặt ở đây cũng đang nhìn, trong mắt họ loé lên ý tứ sâu xa, dường như đã nhìn ra huyết mạch của Diệp Thành, chính là Hoang Cổ Thánh Thể trong truyền thuyết.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.