“Thật ạ, Dao Trì đương nhiên không dám lừa bà”, trong nụ cười của Cơ Tuyết Băng mang theo sự ngượng ngùng, xấu hổ.
“Nhưng dù là vậy thì lời nói của bọn họ cũng quá hoang đường”, Dao Trì Đại Thánh nghiêm nghị nói.
“Chúng ta cũng vì hết cách thôi”, Kỳ Vương ho khan: “Không có thiệp mời, họ không cho chúng ta vào núi ăn đào, ta cũng chỉ đành gọi như vậy, sự thật chứng minh cách này rất hiệu quả”.
“Các vị tiền bối, các vị kéo hắn mang đi hầm đi! Ta không có ý kiến gì”, Diệp Thành cất lời.
“Đưa đi”, Dao Trì Đại Thánh hạ lệnh, không rảnh để nói nhảm với hai tên sinh vật lạ này.
“Bà bà”.
“Lão thân không truy cứu, không có nghĩa là Tiên mẫu cũng không truy cứu”.
“Vâng”, Cơ Tuyết Băng bĩu môi sau đó đi theo, còn tức giận lườm Diệp Thành, ánh mắt như muốn nói: Ngươi trông chừng con lừa này kiểu gì thế?
“Ngoài ý muốn, thật sự là ngoài ý muốn”, Diệp Thành cũng ho khan, day mạnh đầu mày.
“Ta nói này, bọn họ sẽ không thật sự giết hai chúng ta luôn đấy chứ?”, Kỳ Vương đưa tay chọc Diệp Thành.
“Cút, không muốn nói chuyện với ngươi”, Diệp Thành đen mặt, hắn thấy mình đã kỳ quái lắm rồi, không ngờ Kỳ Vương còn hơn cả hắn, một câu hét lên thôi đã suýt làm hắn són ra quần.
Cơ Tuyết Băng cũng day đầu mày, trách mình sơ suất quên mất chuyện thiệp mời, nếu không cũng không có chuyện hoang đường thế này, lần này thần nữ Dao Trì thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/625929/chuong-3741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.