Chương trước
Chương sau
Diệp Thành ngỡ ngàng, hắn cất vò rượu đi, nhảy xuống khỏi tảng đá, nhìn Cơ Tuyết Băng với nét mặt khó hiểu, hắn đã tìm thấy bao nhiêu người chuyển kiếp, nhưng đây là lần đầu tiên xuất hiện tình trạng như Cơ Tuyết Băng.

Diệp Thành vô thức mở tiên nhãn, hắn cố gắng ngưng tụ đồng lực nhìn vào thần hải của Cơ Tuyết Băng nhưng đạo tiên quang đầu tiên vẫn bay lượn trong thần hải, không biết đang làm gì.


“Chuyện gì thế này?”, cho dù với khả năng của Diệp Thành cũng không khỏi to ra khó hiểu mãi gãi đầu.

“Lại dùng tiên nhãn với ta”, Cơ Tuyết Băng bóp nát tiên quang kí ức, cô chỉ vào trán mình, khắc hoạ ra một đạo tiên văn rồi lại khiến tiên nhãn của Diệp Thành hoa cả lên.

“Tiên pháp của cô cũng không tồi”, Diệp Thành lại dụi mắt, mắt trái của hắn tối sầm cả lại.

“Không thể tặng ngươi được”, Cơ Tuyết Băng lại đeo gùi sách, ôm sách rời đi.

“Gặp ma sao?”, Diệp Thành lắc lắc đầu, hắn cũng đi theo, vả lại trong tay còn có thêm một cái túi gai to, hắn muốn cho Cơ Tuyết Băng vào trong này, xong xuôi thì tìm một nơi nào đó vắng vẻ không người và từ từ nghiên cứu, ít nhất thì để biết vì sao tiên quang kí ức của hắn không có tác dụng với cô.

Có điều, hắn đã đánh giá thấp Cơ Tuyết Băng, còn chưa kịp đụng tay thì cô đã biến mất tăm mất tích, khi hiện thân lại lần nữa đã ở cách đó tám nghìn trượng như thể biết Diệp Thành sắp bắt mình nên lại tiếp tục dịch chuyển.

Này!

Diệp Thành dốc sức đuổi theo, vả lại túi gai trong tay đã biến thành gậy răng sói, theo như hắn thấy thì với một cao thủ như Cơ Tuyết Băng thì phải đánh ngất đem về nghiên cứu là tốt nhất.

Cơ Tuyết Băng quay đầu lại nhìn hắn, đặc biệt là khi thấy hắn cầm gậy răng sói đuổi tới thì đột nhiên ngẩn người, cô không biết vì sao Diệp Thành lại đuổi theo mình, vả lại bộ dạng còn như tên côn đồ.

Có vẻ như cô không thích đánh đấm cho nên quay người là biến mất, thân pháp dị thường, tốc độ không hề chậm.

Thấy vậy, Diệp Thành đuổi theo càng hung hăng hơn, hắn tự nhận không thể đuổi kịp Hồng Trần nhưng nếu như đến Cơ Tuyết Băng còn không đuổi kịp thì hắn thề sau này không can dự vào thế đạo nữa.

Diệp Thành với sự tự tin vốn có nên tỏ ra vô cùng sung sức, nhưng sự thực lại khiến hắn phải bối rối, hắn đã bị Cơ Tuyết Băng bỏ xa, càng đuổi theo càng bị bỏ xa.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.