Đó là một Thánh binh đáng sợ, được khảm chín viên thần châu, khắc đầy Tiên văn cổ, xung quanh tản ra lưu quang, còn có dị tượng phượng hoàng quẩn quanh, uy lực không tầm thường.
“Đúng là gây chuyện”, Diệp Thành lấy Hỗn Độn Thần Đỉnh ra, huyễn hoá thành gậy rang sói, hắn vung một gậy nghịch thiên cực kỳ hung hãn, đập tan bảo tháp đang từ trên trời giáng xuống ấy.
Phụt!
Phượng Tiên nôn ra máu, binh khí bản mệnh bị phá vỡ, cô ta cũng bị thương nặng, Tiên thể lại nhuốm máu, cả người bay ra ngoài, mấy ngọn núi xinh đẹp bị cô ta va vào mà sụp đổ.
“Ngươi đáng chết”, thấy Phượng Tiên bị thương nặng, hai bà lão giận tím mặt, cuốn theo sát khí lao về phía Diệp Thành, trong tay mỗi người đều thi triển một thần thông, đều là bí thuật giết người.
Diệp Thành cười khinh thường, một bước bay lên trời, vụt qua cửu tiêu, hắn vung gậy, hất văng bà lão áo đen, trở tay tung ra một chưởng, lại đưa bà lão áo trắng lên hư thiên cao vợi.
Hai bà lão hắc bạch đều đã quỳ, máu me be bét còn thảm hơn Phượng Tiên, suýt thì bỏ mạng.
Đều do Diệp Thành chăm sóc đặc biệt, Phượng Tiên là công chúa của Phượng hoàng tộc, lão tử không dám ra tay hung ác, nhưng hai ngươi thì khác, muốn giết ta đương nhiên ta phải cho hai người biết vì sao hoa lại có màu đỏ.
“Lần này phục chưa?”, Diệp Thành lắc đầu cất đại đỉnh đi, xoay người bỏ chạy.
“Giết”, Phượng Tiên rít gào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/625870/chuong-3682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.