Chương trước
Chương sau
Có điều, dù kẻ mạnh của Thái Thanh Cung đông nhưng lại không hề tham chiến mà chỉ đứng canh bên ngoài Long Tuyền Sơn.

Chỉ thấy giữa thiên địa có hai người thanh niên mặc áo trắng và áo tím đang đại chiến, khí huyết ngút trời.


Ở một bên, tên thanh niên áo trắng chân bước trên thái cực, tay cầm tiên kiếm, thần huy bao quanh, bí thuật thông thiên tự diễn hoá, mang theo địa quẩn thiên địa, chinh phạt trên cửu tiêu, giống như một vị thần vương.

Một bên, tên thanh niên áo tím đầu đội tử kim quan, gánh trên mình cả tinh hải, dị tượng có thể coi là đoạt thiên tạo hoá, hắn ra tay liên tiếp, từng đòn đánh tung ra khiến thiên địa nứt lìa, hắn đứng sừng sững ở đây như một vị tiên hoàng.

Hai người đều có thân phận không hề đơn giản, tên thanh niên áo tím chính là thần tử của Thái Thanh Cung, người ở Đông Hoang gọi hắn là Thái Thanh Thần Tử.

Còn tên thanh niên áo trắng chính là Thái Cực Chân Thể, người mà mấy ngày gần đây Thái Thanh Cung truy lùng chính là hắn, hắn có khuôn mặt giống hệt Liễu Dật nhưng không biết có phải là Liễu Dật chuyển kiếp hay không.

Thiên địa rung chuyển, Thần Tử Thái Thanh và Thái Cực Chân Thể đại chiến vô cùng khốc liệt, từng ngọn núi sụp đổ, tu vi của cả hai không kém gì nhau, khả năng chiến đấu cũng ngang bằng.

“Thái Cực Chân Thể kia quả nhiên danh bất hư truyền, còn có thể đấu bất phân thắng bại với Thần Tử Thái Thanh”, tiếng bàn tán xôn xao vang lên, giọng điệu ai nấy đều hết sức kinh ngạc, bọn họ tặc lưỡi liên tục.

“Lão phu cho rằng kẻ thắng nhất định là Thần Tử Thái Thanh”, có tu sĩ lão bối lên tiếng nhưng Thần Tử Thái Thanh tiến giới tới Chuẩn Thánh đã gần trăm năm nay, so với Thần Tử Thái Thanh mà nói thì Thái Cực Chân Thể mới tiến giới lên Chuẩn Thánh chưa lâu, ngộ đạo còn kém hơn một phần”.

“Lời này của đạo hữu lại không phải rồi”, có người lắc đầu cười nói, “đạo có mạnh yếu nhưng lại không có trước sau, lấy thời gian tiến giới tới Chuẩn Thánh để đánh giá thắng bại của cuộc chiến thực sự quá võ đoán”.

“Nói thì là vậy nhưng với trận thế của Thái Thanh Cung hôm nay, Thái Cực Chân Thể có thể sống sót ra ngoài sao?”

“Nói nghe cũng có lý”, có người vuốt râu, nói rồi không quên liếc nhìn sang hai bên, “Thần Tử Phiêu Miểu Cung và Thần Tử Chí Tôn cũng đến rồi, Thái Cực Chân Thể lần này chỉ có thể chết”.

“Nói tới Thần Tử Thái Thanh thì quả là ăn no rửng mỡ, bao nhiêu kẻ mạnh của Thái Thanh Cung ở đây mà lại sát phạt đến, chắc chắn Thái Cực Chân Thể sẽ bị tiêu diệt nhưng lại muốn muốn đấu riêng với Thái Cực Chân Thể”.

“Ngươi thì hiểu cái gì, Thần Tử Thái Thanh muốn độc chiến với Thái Cực Chân Thể để chứng minh đại đạo của mình”.

“Trận đại chiến này xem ra không công bằng”, có lão bối nói với giọng ý tứ, “Thái Cực Chân Thể trước đó bị vây giết nên đã trọng thương, cả chặng đường chiến đấu không ngừng nghỉ nên đã không còn ở trạng thái Đỉnh Phong nữa”.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.