Chương trước
Chương sau
Đây là một khung cảnh kinh thiên động địa, có thể nói là coi trời bằng vung, ở Huyền Hoang Tinh Hải, gần năm trăm thuyền chiến mà lại bị một Chuẩn Thánh đuổi đánh, cảnh tượng này chỉ cần nhìn thôi cũng đã thấy sợ rồi.

“Lai lịch của người đó là gì vậy?”, tu sĩ tứ phương cũng lái thuyền đuổi theo: “Không bị Huyền Hoang Tinh Hải khống chế, còn cả sức chiến đấu của hắn nữa, quá đáng sợ”.


“Chư Thiên Vạn Vực không thiếu người tài chuyện lạ, người này là một trong những kẻ quái thai”.

“Sự tồn tại ở cấp độ yêu nghiệt”.

“Lão phu tu đạo hơn hai nghìn năm cũng chưa thấy người nào kỳ quái như hắn, cũng chưa từng thấy Thái Thanh Cung và Bái Nguyệt Thần Giáo phải chật vật thế này bao giờ, gần năm trăm thuyền chiến bị đuổi đánh, đúng là lợi hại”.

“Rút, mau rút”, trong những tiếng bàn tán không ngớt, phía Thái Thanh Cung và Bái Nguyệt Thần Giáo liên tục hét lớn, nhưng cũng không ngăn được việc thuyền chiến liên tiếp bị đánh chìm.

“Khốn nạn”, Ân Trọng lại giận dữ quát lên, khuôn mặt già nua méo mó vặn vẹo như ma quỷ, nhục nhã, quá nhục nhã, ông ta đường đường là Chuẩn Thánh Vương, dẫn đầu gần năm trăm thuyền chiến mà lại bị một Chuẩn Thánh đuổi đánh, từ khi tu đạo đến nay, ông ta chưa bao giờ mất mặt như thế này.

Diệp Thành làm như không nghe thấy tiếng hét của Ân Trọng, hắn vác gậy lang nha khổng lồ đuổi giết, đuổi kịp chiếc thuyền nào là không nói hai lời lập tức vào việc, cực kỳ hung tợn.

“Đánh, đánh đến chết luôn đi!”

Tiểu Linh Oa trong Hỗn Độn Thần Đỉnh hét lên ầm ĩ, nhìn Diệp Thành thi triển thần uy mà hắn ta cũng vô cùng phấn khích, vẻ mặt háo hức muốn thử, tư thế như muốn lao ra khỏi Hỗn Độn Thần Đỉnh đánh một trận.

Bùm! Rầm!

Huyền Hoang Tinh Hải lại náo nhiệt, động tĩnh quá lớn thu hút rất nhiều người, đến khi nhìn thấy Diệp Thành ngự không trên trời, mắt mọi người như muốn rơi ra: “Tên này không phải người bình thường đúng không!”

Xa xa phía trước là tận cùng tinh hải, cách đó không biết bao xa loáng thoáng thấy được núi rừng tươi tốt rậm rạp, nơi đó chính là rìa của Huyền Hoang Đại Lục.

Nhìn thấy bờ tinh hải, đám Ân Trọng như nhìn thấy hy vọng, thuyền chiến đang bay lập tức tăng tốc, chỉ cần tới bờ bên kia, bọn chúng sẽ quay lại đại chiến.

Bọn chúng nhìn thấy, Diệp Thành đương nhiên cũng thấy, khí huyết của hắn tăng vọt, tốc độ kinh người.

Ân Trọng có thể nghĩ tới sao Diệp Thành lại không nghĩ tới, một khi rời khỏi Huyền Hoang Tinh Hải này, tình huống sẽ khác, không có sự khống chế của tinh hải, hắn không thể dễ dàng xử lý đối phương.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.