Chương trước
Chương sau
Sau đó là cao thủ như thuỷ triều của Bái Nguyệt Thần Giáo, chúng cũng lần lượt bay vào Bái Nguyệt Tinh.

Nhưng những gì chúng nhìn thấy không phải tiên sơn lộng lẫy sắc màu mà là một đống đổ nát hỗn độn, máu văng khắp đất trời, nhuộm đỏ cả Bái Nguyệt Tinh, tựa như địa ngục vô gián.


“Khốn nạn!”

Bái Nguyệt Thánh Vương tức giận gầm thét, tiếng thét mang theo uy áp như tiếng sấm vô song, phá nát một nửa hư thiên.

Nhục nhã, quá nhục nhã, Bái Nguyệt Thần Giáo đã đứng vững ở tinh vực này mấy chục nghìn năm chưa bao giờ chịu tổn thất lớn như thế, bảo tàng tích luỹ bao nhiêu lâu nay đã không còn lại gì.

“Giết!”

Bái Nguyệt Thánh Vương xông ra khỏi Bái Nguyệt Tinh đầu tiên, bay thẳng về một phía, ông ta không cần hỏi cũng biết hung thủ đang ở đâu, vì trên rất nhiều bảo vật bị đánh cắp đều có nguyên thần lạc ấn của ông ta.

Đại quân Bái Nguyệt cũng ra theo, ùn ùn áp đảo bầu trời, quét qua tinh không như đại dương mênh mông.

Thấy đội hình này của Bái Nguyệt Thần Giáo, tu sĩ bốn phương đang tụ tập đều kinh hồn khiếp vía, sắc mặt trắng bệch, kêu gọi toàn bộ môn phái đi truy sát hung thủ thế này, bọn chúng đã tức đến mức phát điên rồi!

Bất giác, những tu sĩ rảnh rỗi sinh nông nổi bám gót đi theo, muốn được thấy màn kịch kinh thiên động địa một lần nữa.

Sau khi bọn họ đi, hai bóng người huyễn hoá ra, đó là hai Chuẩn Thánh Vương của nhà Ngự Linh, Bái Nguyệt Thần Giáo đột ngột rút lui khiến nhà Ngự Linh rất ngạc nhiên, vậy nên đã phái người đi thăm dò.

Thế này là thế nào! Nhìn Bái Nguyệt Tinh, hai người kia đều thảng thốt, trên đường bay tới đây họ cũng nghe thấy không ít tin đồn, nhưng bây giờ tận mắt chứng kiến, với khả năng đoán định của họ mà cũng sửng sốt.

Bên này, Diệp Thành và Tiểu Linh Oa vẫn đang bỏ chạy điên cuồng giống như hai luồng tiên mang, tốc độ nhanh đến cực điểm.

“Đuổi tới rồi”, Diệp Thành vừa thi triển Thúc Địa Thành Thốn, vừa dành thời gian liếc nhìn về phía sau, dường như hắn đã thấy Bái Nguyệt Thánh Vương hung dữ và đại quân Bái Nguyệt qua tinh không cả chục nghìn dặm.

“Xem ra chúng ta đã thành công thu hút được sự chú ý của chúng”, Tiểu Linh Oa cũng nhìn lại.

“Như vậy áp lực đối với nhà Ngự Linh cũng sẽ giảm đi rất nhiều”.

“Chắc Bái Nguyệt Thần Giáo đã tức điên rồi, không rảnh để ý đến nhà Ngự Linh nữa”.

“Hai chúng ta làm lớn thế này, tinh vực này về sau chắc là sẽ không thể yên ổn”, Diệp Thành dời mắt, nếu Bái Nguyệt Thần Giáo nổi khùng mà lại không bắt được họ, chắc chắn sẽ giận lây sang những sinh linh vô tội.

“Ngươi lo nghĩ nhiều quá đấy”, Tiểu Linh Oa thản nhiên nói: “Thế giới kẻ mạnh làm vua, pháp tắc định ra từ xưa vốn đã đẫm máu, nhân từ sẽ chỉ thêm vướng bận”.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.