Chương trước
Chương sau
“Không loại trừ khả năng này”.

“Nên bẩm báo với lão tổ, người có lẽ biết”, thánh nữ Tinh Nguyệt vội nói.


“Lão tổ vừa truyền âm tới, không phát hiện ra có kẻ mạnh đột nhập”, Thánh Chủ nhà Ngự Linh lắc đầu.

“Đến cả lão tổ cũng không phát hiện ra?”

“Đối phương có lẽ đã đột nhập vào tiên sơn nhà Ngự Linh ta từ trước đó”, Thánh Chủ Ngự Linh trầm giọng: “Mục tiêu của bọn họ rất rõ ràng, đó chính là trứng rồng, chỉ là chưa tìm thấy chỗ cất trứng rồng, đêm nay trứng rồng lại nứt nên chúng mới tìm chính xác vị trí”.

“Không phải là người của Bái Nguyệt Thần Giáo chứ?”, thánh nữ Tinh Nguyệt nhìn Thánh Chủ Ngự Linh với ánh mắt thăm dò.

“Nếu phải thì chắc chắn là bọn chúng”.

“Phụ thân, mọi người rốt cục đang tìm gì vậy?”, khi hai người nói chuyện thì lại có người bay lên đỉnh núi, nếu nhìn kĩ thì đó chính là lão tam của nhà Ngự Linh, cho tới lúc này ông ta vẫn còn tái mặt.

“Chúng ta...”, thánh nữ Tinh Nguyệt chưa nói xong thì đã thẫn thờ tại chỗ vì lão tam nhà Ngự Linh vừa lên đỉnh núi còn chưa đứng vững thì đã có thêm bóng hình nữa xuất hiện theo và nhoài người ra đất, điều đáng nói đó là bộ dạng của người này trông rất quen mắt.

Và người vừa xuất hiện không phải ai khác mà chính là Diệp Thành, đúng là đến sớm không bằng đến đúng lúc.



Thánh Chủ nhà Ngự Linh thẫn thờ nhìn bảo bối đang nằm trên mặt đất sau đó mới nhìn sang Diệp Thành, chỉ trong chớp mắt, người này chui từ đâu ra vậy.

So với ông ta thì thánh nữ Tinh Nguyệt lại điềm tĩnh hơn nhiều vì cô biết thần thông nghịch thiên đó của Diệp Thành.

“Hai Chuẩn Thánh Vương trốn vào thế giới nhỏ trong không gian”, Diệp Thành không giải thích nhiều mà nói ra sự việc mình gặp, “mục tiêu của bọn họ chính là Bá Vương Long vừa ra khỏi vỏ trứng”.

“Hai Chuẩn Thánh Vương?”, Thánh Chủ Ngự Linh cau mày, trận dung này thật sự khiến ông ta phải bất ngờ.

“Thánh Chủ?”, thánh nữ Tinh Nguyệt nói một câu khiến cho vẻ mặt của Thánh Chủ Ngự Linh đang cau mày chợt tỏ ra ngỡ ngàng.

Diệp Thành ngó lơ vẻ mặt của Thánh Chủ Ngự Linh, hắn lấy Tiểu Bá Vương Long ra khỏi Hỗn Độn Thần Đỉnh, tiểu tử này tỏ ra rất ngoan ngoãn, vừa ra ngoài đã cọ cọ vào người Diệp Thành.

“Đây...đây là Bá Vương Long sao?”, thánh nữ Tinh Nguyệt và Thánh Chủ Ngự Linh thẫn thờ, một quả trứng to như vậy mà bên trong lại chỉ có tí teo này thôi sao? Bá Vương Long trông đáng yêu thế này sao?

“Thế giới nhỏ bị bọn họ kéo vào dị không gian”, Diệp Thành lại lần nữa lên tiếng, hắn kéo hai người đang trong trạng thái kinh ngạc về hiện tại: “Lúc này khả năng cao vẫn đang ở trong đó, không thể để chúng trốn thoát”.
“Tiểu hữu có biết toạ độ của dị không gian đó không?”, Thánh Chủ Ngự Linh khi phản ứng lại thì vội hỏi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.