Chương trước
Chương sau
“Đã nói người nhà ta hung hãn rồi mà vẫn làm tới”, Diệp Thành cũng bực mình, xắn tay áo vác gậy rang sói cỡ lớn, chuẩn bị sẵn sàng xông ra đánh tên kia bất cứ lúc nào.

“Thánh… Thánh chủ, ra… ra tay nhẹ một chút”, trước khi Diệp Thành lao ra, Mộ Dung Vân Hoàng đã vội lên tiếng.

Một câu nói, không chỉ Diệp Thành, Hoàng Đạo Công và những người chuyển kiếp, dù Chu Dịch luôn bình thản cũng phải sửng sốt, sau chừng một hai giây, họ đồng loạt quay ra nhìn Mộ Dung Vân Hoàng.


Vẻ mặt mọi người nhìn Mộ Dung Vân Hoàng đều kỳ lạ, không phải cô thích tiểu tử đó đấy chứ?

Bị mọi người nhìn chằm chằm, Mộ Dung Vân Hoàng cười ngượng ngùng: “Ta… Ta là vợ chưa cưới của hắn”.

“Lão phu bấm đốt thấy hơi khó hiểu”, Hoàng Đạo Công nói với vẻ nghiêm túc.

“Ta nói này tiền bối, người như vậy là không được”, Diệp Thành ngoác miệng: “Chuyện riêng của hai người thì về nhà mà nói, bày ra thế trận lớn thế này, suýt nữa làm ta són ra quần”.

“Chuyện này nói ra dài lắm, ta…”

“A!”, Mộ Dung Vân Hoàng còn chưa nói xong đã nghe thấy tiếng hét thất thanh vang lên bên ngoài sơn cốc.

Nghe vậy, mọi người đều ngước lên nhìn, đập vào mắt là cảnh lão tam của nhà Ngự Linh rơi xuống khỏi không trung, nằm bẹp dí trên đất, có vẻ là bị ai đó đạp ngã.

Lại nhìn tới người đá hắn ta, đó là một nữ tử áo xanh duyên dáng yêu kiều, nhìn kỹ thì chẳng phải chính là Thánh nữ Tinh Nguyệt sao? Xét về vai vế gia tộc, cô còn là cô cô của tam công tử nhà Ngự Linh.

Dưới sự chú ý của mọi người, tam công tử nhà Ngự Linh bò dậy, thấy đôi mắt đẹp của Thánh nữ Tinh Nguyệt bắn ra lửa giận, hắn ta lập tức thành thật: “Cô cô à, chuyện này không thể trách con được, là cô ấy đánh con trước”.

“Đánh ngươi cũng là ngươi đáng đời”, Thánh nữ Tinh Nguyệt hung dữ lườm tam công tử nhà Ngự Linh, tức không có chỗ trút: “Chuyện của hai đôi uyên ương trẻ mà lại điều cả đại quân tu sĩ tới, ngươi cũng hay thật đấy”.

“Ta chỉ định doạ cô ấy thôi”, lão tam nhà Ngự Linh ho khan: “Nếu không khi về cô ấy lại đánh ta”.



“Khi nào về ta sẽ tính sổ với ngươi sau”, Thánh nữ Tinh Nguyệt mắng rồi bước vào sơn cốc yên tĩnh, Chu Thiên kết giới chẳng làm gì được cô, kẻ mạnh nhà Ngự Linh thấy vậy đều sững sờ.

Sau khi Thánh nữ Tinh Nguyệt rời đi, cao thủ nhà Ngự Linh đều nhìn tam công tử nhà mình, nhất là Thánh Nhân, khuôn mặt già nua tối sầm cả lại, họ chỉ biết tới đánh nhau chứ không ngờ đối phương lại là vợ chưa cưới của nhà Ngự Linh, nếu Thánh nữ Tinh Nguyệt không tới thì bọn họ vẫn còn chưa biết.

Vì thế một nhóm lão bối đều tụ tập lại đây, vây quanh tên này kín kẽ không một chỗ hở.

Cảnh tượng tiếp theo không được hài hoà cho lắm.

Không hổ là tam công tử của nhà Ngự Linh? Thân phận tôn quý, đến tiếng hét cũng rất ngang ngược, bá đạo.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.