Chương trước
Chương sau
Nữ tử này tỏ ra vô cùng hung hãn, mặc dù ti vi Chuẩn Thánh nhưng khả năng chiến đấu lại không vừa, chỉ một kiếm đã trảm ra cả ngân hà khiến hai Chuẩn Thánh mặc huyết bào liên tục lùi về sau.

Cho tới khoảng cách cách đó nghìn trượng, hai lão già mặc huyết bào mới dừng chân và nhìn dung nhan của nữ tử áo xanh.


Thế rồi cả hai thay đổi sắc mặt, như thể biết được sức mạnh của nữ tử này, bọn họ không nghĩ nhiều lập tức bỏ chạy.

Nữ tử kia mặt lạnh như sương, đến cả bước đi cũng rất nhẹ, lướt qua tinh không, một kiếm trảm đi một trong hai lão già mặc huyết bào, đây là nhát kiếm tuyệt sát khiến cơ thể của lão già áo tím và nguyên thần đều bị tiêu diệt.

Lão già còn lại đâu dám quay đầu lại, lão ta thiêu đốt thọ nguyên để đổi lấy tốc độ di chuyển nhanh chóng, nhưng dù là vậy thì cũng khó có thể xoay chuyển được càn khôn, lão ta bị nữ tử kia đuổi kịp, một kiếm tiêu diệt.

Hai chiêu trảm vào hai Chuẩn Thánh, không chỉ Kì Vương mà đến cả Diệp Thành cũng phải tặc lưỡi.

Kì Vương bất ngờ vì khả năng chiến đấu của nữ tử kia còn Diệp Thành bất ngờ vì huyết mạch của cô, chính là đạo linh chi thể, giống hệt với huyết mạch mà Thượng Quan Hàn Nguyệt mang theo kiếp trước.

Diệp Thành không thể không trầm trồ, một vòng luân hồi chuyển kiếp, bao nhiêu sự việc xảy ra, giống như Bích Du có vạn hoa đồng của Tịch Nhan kiếp trước, giống như Thượng Quan Hàn Nguyệt có huyết mạch giống với Cơ Tuyết Băng kiếp trước, giống như nữ tử áo xanh có huyết mạch đạo linh chi thể giống với Thượng Quan Hàn Nguyệt kiếp trước.

Ngoài những điểm này ra thì còn có thêm vài vai vế lộn xộn khác, thật bất ngờ.

Khi cả hai trầm trồ thì nữ tử áo xanh đã thu kiếm về, cô quay lại bên cạnh người thanh niên tóc tím, bàn tay khẽ đặt lên vai hắn, đẩy chân nguyên thuần tuý vào cơ thể hắn để tiêu diệt sát khí còn sót lại.

Diệp Thành di chuyển, hắn bước đi, so về trị thương thì hắn cũng không thể kém hơn nữ tử kia, đã là người chuyển kiếp vả lại cô còn có mỗi quan hệ với tên thanh niên tóc tím kia thì Diệp Thành đương nhiên sẽ hỗ trợ.

Thế nhưng hắn vừa đi được hai bước thì sắc mặt đã thay đổi vì một dạo u quang tịch diệt từ đâu bắn tới, mang theo sức đâm xuyên khủng khiếp và mục tiêu chính là nữ tử áo xanh.

U quang tịch diệt kia xuất hiện đột ngột, vả lại với tốc độ quá nhanh, cho dù là Diệp Thành cũng không kịp phản ứng lại.

Nữ tử áo xanh kia lập tức trúng chiêu, cơ thể bị đâm xuyên, máu tươi bắn vọt trông vô cùng choán mắt.

Cô vốn dĩ có thể tránh được nhưng vì để bảo vệ cho người thanh niên tóc tím kia mà không có thời gian đối kháng với đạo u quang tịch diệt kia khiến cơ thể bị đâm xuyên.

“Khốn kiếp”, tên thanh niên tóc tím phẫn nộ, hắn lảo đảo nhưng lại bị nữ tử áo xanh phất tay đẩy ra.

Sau khi đẩy người thanh niên tóc tím thì cũng đồng nghĩa với việc cô lại một lần nữa tế ra thần kiếm, khuôn mặt lạnh như sương nhìn vào tinh không u ám, giọng điệu lạnh lùng, “đường đường là Thánh Nhân mà lại đánh lén như vậy sao?”
“Lão phu chỉ quan tâm đến kết quả, quá trình thế nào không quan trọng”, giọng điệu u ám vang lên, một lão già mặc áo bào đen bay từ xa tới, đó chính là đạo bào có hình mặt trăng, ông ta cầm cây gậy, trông có vẻ già nua, làn da nhăn nheo, đôi mắt vẩn đục.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.