Chương trước
Chương sau
Diệp Thành há hốc miệng, hắn lại lần nữa kinh ngạc, Thiên Ma bị một chưởng của Lục Đạo đánh bay ra cả tám mươi nghìn dặm.

Lục Đạo là Đại Đế sao?


Trong lòng Diệp Thành lại dậy sóng, Thiên Ma với cấp bậc Chuẩn Đế mà lại chẳng là gì trước mặt Lục Đạo.

Thượng Quan Ngọc Nhi cũng kinh ngạc, cho dù là Diệp Thành cũng không thể trụ được nổi một chưởng của Thiên Ma, có thể thấy Thiên Ma mạnh đến thế nào, nhưng một sự tồn tại mạnh mẽ với cấp bậc Chuẩn Đế như vậy lại bị một chưởng của Lục Đạo đánh bay, cô thật không ngờ nổi trên đời này lại có người mạnh đến vậy.

Khi cả hai người kinh ngạc thì Lục Đạo đã nhấc chân sải bước ra cả tám mươi nghìn dặm cách xa tinh không này.

Ở khoảng cách tám mươi nghìn dặm, Thiên Ma bị đánh bay đi vừa đứng vững thì liền thấy Lục Đạo xuất hiện trước mặt mình khiến ông ta không có nổi thời gian phản ứng và cứ thế bị một chưởng nữa đánh bay.

Lại là tám mươi nghìn trượng, cơ thể Thiên Ma mặc hắc bào bay đi khiến từng vùng tinh không sụp đổ.

Lục Đạo vẻ mặt đờ đẫn, đôi mắt vô hồn không nói lời nào tiếp tục bước đi, mỗi một bước đi là cả tám mươi nghìn dặm, vẫn là Thiên Ma kia chưa kịp đứng vững và định thần thì lại bị bay đi lúc nào.

Rầm! Rầm! Rầm!

Tiếp sau đó, bầu tinh không không hề yên bình, từng tiếng động mạnh vang lên chói tai.

A...!

Trong tiếng động còn mang theo tiếng thét gào.

Đó là tiếng thét gào của Thiên Ma, một kẻ bi đát, là Chuẩn Đế thực thụ, từ sau lần đầu tiên bị Lục Đạo đánh bay đi còn chưa kịp đứng vững đã không còn cơ hội đáp trả, khoảng cách tám mươi nghìn dặm kiến từng vùng tinh không sụp đổ.

Ở tinh không phía sau, Diệp Thành như một đạo tiên mang điên cuồng thi triển Thuc Địa Thành Thốn truy sát theo.

Thế nhưng tốc độ của hắn lại quá chậm, hắn không hề nghỉ ngơi nhưng vẫn không thể nào đuổi kịp Lục Đạo, chỉ thấy từng vùng tinh không sụp đổ, từng tiếng động mạnh vang lên rầm rầm và tiếng la hét chói tai của Thiên Ma.

Không biết qua bao lâu hắn mới dừng chân nhìn bầu tinh không phía xa với vẻ mặt kinh ngạc.

Bầu tinh không kia đã nhuốm đỏ máu, Thiên Ma Chuẩn Đế máu me đầm đìa, bị chiến mâu màu đen đâm xuyên giữa tinh không, đến cả nguyên thần cũng bị tiêu diệt.

Ông ta có lẽ là Chuẩn Đế ấm ức nhất, với tu vi Chuẩn Đế mà từ đầu tới cuối còn chưa đứng vững đã bị một người đờ đẫn đánh từ đông sang tây, ông ta thậm chí còn không kịp dùng tới thần thông để phản kháng lại, cứ thế bị đâm xuyên đến chết.



Diệp Thành hồi lâu không nói gì, cảnh tượng đó quá kinh khủng, một Chuẩn Đế cứ thế mà bị trảm diệt.

Diệp Thành thu lại ánh mắt nhìn về tinh không cách Thiên Ma không xa, Lục Đạo đã quay người rời đi như một vị khách vãng lai vội vã trong chốn phàm trần, đến nhanh mà đi cũng nhanh.
Bóng hình của Lục Đạo vẫn cô liêu như vậy, trên trán mang phủ lớp bụi dày của năm tháng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.