Chương trước
Chương sau
Đạo Chích bước ra, trong người ôm lấy một cây đèn cổ bằng đồng xanh, thân hình nhếch nhác thảm hại, vừa bò vừa chạy như thể đằng sau có người đuổi theo, và quả thực có thứ gì đó đuổi theo hắn, chính là một luồng tử khí.

Tử khí kia rất mạnh, lạnh thấu xương lại cổ xưa, để lại từng vết thương đẫm máu trên người của Đạo Chích, cung may Đạo Chích bỏ chạy nhanh nếu không thì đã bị tử khí kia tiêu diệt rồi.


Diệp Thành thầm mắng chửi, hắn lập tức giơ tay với đầy tiên hoả hiển hiện, xoá đi tử khí đang đuổi theo Đạo Chích.

Lúc này Đạo Chích mới thoát hiểm, hắn thở dốc ngồi trên mặt đất, lau đi mồ hôi lạnh toát, lúc này mới bật cười nhìn cây đèn cổ bằng đồng xanh trong lòng và không quên hả hơi lau đi lau lại.

Diệp Thành nhìn xuống mặt đât,s hắn phát hiện dưới lòng đất có một ngôi mộ cổ, vả lại còn chôn cất một người rất mạnh, nếu không thì sao có thể có tử khí mạnh đến vậy, đến cả Đạo Chích cũng suýt mất mạng.

Diệp Thành thu lại ánh mắt, hắn tiến lên phía trước Đạo Chích, chăm chú quan sát cây đèn cổ trong lòng Đạo Chích.

Cây đèn cổ kia thật sự bất phàm, chính là pháp khí khủng khiếp, bên trên khắc đầy phù văn cổ xưa, có lẽ vì trải qua thời gian dài nên trông nó còn toát ra khí tức mang theo bao bể dâu.

“Đồ tốt, hi hi hi”, Đạo Chích vẫn còn mải mê lau đèn cổ, cười giảo hoạt.

“Quay về”, Diệp Thành mắng chửi.

“Đừng mà, đây là bảo bối đấy”, Đạo Chích vội ôm cây đèn vào lòng.

“Đào mộ người khác là tổn hại âm đức, bên dưới chôn người có cả đại thần thông mà ngươi không sợ nhân quả sao?”

“Đừng mà, trước đó ta đã từng đốt tiền giấy rồi nên coi như ta mua nó đi”.

“Mua cái con khỉ”, Diệp Thành đoạt lại cây đèn cổ kia rồi quay người bay xuống dưới, Đạo Chích hô hào rồi cũng đi theo, cây đèn bằng đồng xanh kia thực sự là bảo bối.

Diệp Thành cứ thế ngó lơ, hắn bay xuống mặt đất, dùng tiên hoả hộ thân, vì càng xuống thì âm khí càng nặng, cho dù là hắn cũng không dám coi thường, có thể thấy người trong ngôi mộ này ở kiếp trước mạnh đến thế nào.

Hắn không phản đối Đạo Chích đi tìm bảo bối nhưng hắn ta trộm mộ thì đó lại là việc làm tổn hại công đứ, trong cổ mộ luôn có một luồng sức mạnh dị thường, một khi phảm phải thì sẽ xảy ra những chuyện chẳng lành.

Diệp Thành đã đạt tới tu vi hiện tại và nhìn thấu rất nhiều điều dị thường, có rất nhiều chuyện trái với quy luật không thể nào giải thích, giống như người sống và người chết luôn có sợi dây nối nào đó, đặc biệt là người đã chết trong cổ mộ, dù trải qua bao nhiêu năm tháng cũng vẫn mang theo súc mạnh vô hình khó nói.

Đi xuống dưới lòng đất chừng tám mươi trượng thì Diệp Thành dừng chân.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.