Chương trước
Chương sau
“Mạnh thật”, đám đệ tử ngồi nghỉ ngơi trên thang mây kinh ngạc nhìn bóng lưng ba người.

“Chẳng thấy có chút áp lực nào”.

“Vậy mới nói chúng ta cũng chỉ làm nền cho họ mà thôi”, có người thầm lắc đầu.


“Không biết tự lượng sức mình”, nghe thấy những giọng nói kinh ngạc trên đường đi, cảm nhận từng ánh mắt kính nể, ba người phía Tử Dương cười nhạo, thi thoảng bọn họ cũng sẽ nhìn nhau, trong mắt là vẻ khiêu khích, cuộc đấu chân chính còn chưa bắt đầu, thắng thua vẫn chưa biết được.

“Các ngươi nghĩ ai sẽ đến đích trước?”, nhìn thiên lộ, Thánh chủ Đại La Kiếm Tông điềm nhiên lên tiếng hỏi.

“Lão phu đánh giá cao Tử Dương”.

“Lão phu đánh giá cao Tử Ly”.

“Thực lực của Tử Thiên cũng không yếu”, các Thánh Nhân đều vuốt râu: “Vị trí thần tử chắc chắn sẽ thuộc về một trong ba người họ, nhưng dù là ai thì đều không bằng thần tử Đại La!”

Nói đến thần tử Đại La, dù là Thánh chủ Đại La Kiếm Tông hay Thánh Nhân và Chuẩn Thánh đều lạnh mặt, thần tử mà bọn họ dốc hết tài nguyên để bồi dưỡng lại nói chết là chết.

“Ôi trời!”

Khi mấy người đang nói chuyện thì bên dưới vang lên một tiếng cảm thán.

Nghe vậy, mọi người đều gạt bỏ suy nghĩ, nhìn lên thiên lộ, đôi mắt hơi nheo lại.

Cũng không trách bọn họ như vậy, chủ yếu là vì trên thiên lộ có một người đi quá nhanh, có thể nói là chạy bước nhỏ để lên, dường như đã phớt lờ áp chế của thiên lộ.

Người đó đương nhiên chính là Diệp Thành.

Diệp Thành là người lên thang mây cuối cùng, lắc lư ngúng nguẩy chạy lên, bỏ lại từng tốp đệ tử phía sau, đi thẳng tới bậc thứ năm trăm không dừng lại, cũng không thở dốc.



“Sao… Sao có thể thế này!”, hơn phân nửa trưởng lão trong vùng đất phong thiện đều đứng dậy, kinh ngạc nhìn lên thiên lộ, ánh mắt ai cũng nhìn chằm chằm vào Diệp Thành.

“Lợi hại quá vậy”, rất nhiều đệ tử đều há hốc miệng.

“Cảnh giới Hoàng tầng thứ nhất mà lại leo được hơn năm trăm bậc trong một nhịp thở”.

“Không thở dốc chút nào”.

“Đó… Đó là đồ nhi của mình sao?”, Tử Trúc Chân Nhân ngơ ngác nhìn thiên lộ, đến người làm sư tôn như ông ta cũng không biết đồ nhi của mình lại có thực lực bá đạo thế này, quá bất ngờ.

“Bất ngờ không?”, Nhiếp Phong quay sang mỉm cười nhìn Lăng Huyên đang ngơ ngác kinh ngạc.

“Đâu chỉ bất ngờ, bị sốc luôn ấy chứ!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.