Chương trước
Chương sau
“À, ta quên mất điều này”, Nhiếp Phong ho khan, quên mất rằng Diệp Thành đã có được ký ức của Lý Khang.

“Tử Thiên đến rồi”, khi hai người đang truyền âm thì Lăng Huyên khẽ cất lời.


“Huyền Diệt Chân Thể”, Diệp Thành ngẩng đầu lên nhìn về một hướng, một bóng người bay từ trên không trung tới, hắn ta có mái tóc tím, khí thế mạnh mẽ, thần quang sáng ngời, quanh người có rất nhiều dị tượng bí ẩn đan xen, tu vi của hắn ta là cảnh giới Hoàng đỉnh phong, chỉ còn một bước nữa là tiến giới đến Chuẩn Thánh.

“Tử Ly cũng đến rồi”, Nhiếp Phong nhẹ giọng nói.

“Địa Viêm Chân Thể”, Diệp Thành cũng ngước mắt nhìn về nơi xa, trong nháy mắt đã thấy Tử Ly từ trên không trung bay tới, khí thế của hắn ta không hề kém hơn Tử Thiên, toàn thân cũng bùng lên lửa cháy, khí huyết dồi dào như biển cả.

Dưới cái nhìn của Diệp Thành, Tử Thiên và Tử Ly lần lượt đáp xuống, ghế ngồi của họ là hai vị trí Nam Bắc đối diện với nhau, khoảng cách rất xa, khi hai người nhìn đối phương, trong mắt còn có vẻ khiêu khích.

“Tử Dương sư huynh đến rồi”, khi hai người họ đang nhìn nhau thì có người lại hô lên.

Lần này Tử Thiên và Tử Ly đều cau mày, nhìn về hướng đó, trong mắt hiện lên vẻ dè chừng rõ ràng.

“Cửu Dương Tuyệt Mạch”, Diệp Thành lại cười, hứng thú nhìn Tử Dương đang bay từ trên cao xuống.

So với Tử Thiên và Tử Ly, khí tức của Tử Dương mạnh hơn một chút, vóc dáng cường đại, tiên quang bay múa khắp người, dị tượng quanh thân thi thoảng còn đan xen tạo thành cảnh tượng huyền diệu.

Dưới sự chú ý của mọi người, Tử Dương đáp xuống, liếc nhìn Tử Thiên và Tử Ly ở hai bên với vẻ vui đùa, khoé miệng hơi cong lên tràn đầy ý cười bỡn cợt, đấu với ta, hai ngươi còn kém xa lắm.

Ba người lần lượt tới nơi khiến bầu không khí tại hiện trường lập tức nóng lên.

Đặc biệt là các nữ đệ tử, khuôn mặt ai cũng mang vẻ si mê.



Sau ba người lại có rất nhiều đệ tử khác ngự không đi tới, tu vi không hề yếu, huyết mạch cũng đặc biệt, nhưng so với ba người phía Tử Dương thì còn kém rất xa.

Tất cả đệ tử đều đã đến, tiếp theo là những nhân vật tầm cỡ quan trọng, Thánh chủ và rất nhiều trưởng lão của Đại La Kiếm Tông cũng lần lượt đến nơi.

Diệp Thành liếc mắt nhìn, không khỏi thầm cảm thán, chỉ riêng Thánh Nhân thôi Đại La Kiếm Tông đã có mười tám người, nhìn quanh toàn trường cấp bậc Chuẩn Thánh không dưới hai trăm người, đội hình này đúng là khiến người ta kinh hãi.

Nhưng Diệp Thành lại không thấy Thánh Vương của Đại La Kiếm Tông, người ở cấp bậc đó khả năng sẽ không đến.

“Yên lặng”, vùng đất phong thiện náo nhiệt bỗng trở nên yên tĩnh sau một tiếng hô uy nghiêm.

Một trưởng lão áo trắng bước lên vân đài vân đoàn, vẻ mặt uy nghiêm, là một tu sĩ Thánh Nhân, cảnh giới Thánh tầng thứ tám, Diệp Thành chưa thấy ông ta bao giờ, chắc là Thánh Nhân vừa mới xuất quan.
“Không nhiều lời nữa, mở thiên lộ”, Thánh Nhân áo trắng hờ hững lên tiếng, mọi người đều ngồi ngay ngắn trở lại.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.