Chương trước
Chương sau

Sau tiếng quát khẽ của chín người, lư đồng quét ra tiên mang với thần thông phong ấn.

Diệp Thành trở tay lấy kiếm Xích Tiêu ra, một kiếm chém đứt tiên mang sau đó hắn bay vọt đi thật nhanh.

“Dừng lại!”


Thánh Nhân áo tím dẫn cao thủ của Đại La Kiếm Tông đuổi theo.

Diệp Thành không nói gì, cầm kiếm Xích Tiêu chém ra một dải tinh hà, cao thủ Đại La Kiếm Tông vừa chạy đến còn chưa kịp thi triển thần thông đã bị một kiếm của Diệp Thành làm cho người ngã ngựa đổ, Thánh Nhân và Chuẩn Thánh còn không ngăn được ta, các ngươi là binh tôm tướng tép cũng dám cản đường ta?

Sau khi tạo ra một con đường máu, Diệp Thành lại chạy trốn, hắn đang định dùng Súc Địa Thành Thốn để chạy.

Nhưng lúc này một đạo kiếm mang phóng tới từ phía trước, dường như đã đi theo vô số dặm đường, một kiếm tưởng như bình thường nhưng lại dung hợp rất nhiều thần thông kiếm khí, có sức mạnh hủy diệt.

Diệp Thành thay đổi sắc mặt, vung kiếm chặn lại nhưng vẫn bị chém bay ra ngoài hơn tám trăm trượng.

Rầm! Rầm! Rầm!

Tinh không lại rung chuyển, âm thanh chậm rãi nhịp nhàng, nghe kỹ thì thấy là tiếng chân người đáp đất, có lẽ là thân thể quá nặng nên mỗi khi đáp đất đều khiến tinh không rung lên.

Một bóng người từ xa bước đến, là một lão già mặc áo bào trắng.

Đó là một Thánh Nhân, còn là một Thánh Nhân rất mạnh, lúc trước chính ông ta là người đã chém bay Diệp Thành bằng một kiếm từ rất xa, uy áp đáng sợ của Thánh Nhân bao trùm cả tinh không, cực kỳ cường đại.

Diệp Thành bên này đã đứng lên, miệng phun ra một ngụm máu.

“Ngươi không đi được đâu!”

Lão già áo trắng dừng bước, nhìn chằm chằm Diệp Thành, đôi mắt đục ngầu loé lên ánh sáng lạnh băng, tuy giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại cực kỳ hư ảo, cũng mang theo uy nghiêm không thể làm trái.

Cảnh giới Thánh viên mãn!

Diệp Thành dè chừng nhìn lão già áo trắng, có lẽ ông ta là người mạnh nhất trong rất nhiều Thánh Nhân hắn đã từng gặp, chỉ còn một bước nữa là sẽ tới Thánh Vương, uy lực tuyệt đối.

“Bao vây hắn!”

Tinh không bốn phía đều vang lên những tiếng giận dữ.

Vì bị lão già áo trắng chặn lại nên cao thủ của Đại La Kiếm Tông đã đuổi kịp hắn, vẫn là bao vây từ mọi hướng, vả lại thế trận còn mạnh hơn trước, hơn mười Thánh Nhân, hơn trăm Chuẩn Thánh, gần năm trăm nghìn tu sĩ, ùn ùn kéo đến như biển bao phủ cả tinh không rộng lớn.

Những tu sĩ theo dõi trận chiến ở Táng Hải lúc trước cũng đã đuổi kịp đến nơi.

Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người đều tái mặt.

Chỉ để truy sát một cảnh giới Hoàng mà Đại La Kiếm Tông phải huy động cả đội hình lớn thế này, Diệp Thành đúng là đáng tự hào.

“Thả người!”

Tiếng quát dữ tợn từ tinh không tứ phía vang lên như tiếng sấm, tinh không rung chuyển dữ dội.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.