Chương trước
Chương sau


Khi mọi người nhìn thì Thượng Quan Hàn Nguyệt đang ngủ say chợt hạ giọng kêu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên vẻ đau khổ.

Sáu người khẽ nhíu mày, tưởng là đau đớn trên đạo tắc nhưng thực tế là Diệp Thành bắn ra tiên quang khơi lại ký ức của Thượng Quan Hàn Nguyệt, điều này không liên quan đến việc chữa vết thương trên đạo tắc.




“Tần Vũ!”

Không biết đến khi nào, Thượng Quan Hàn Nguyệt đang ngủ gọi lên một tiếng, khoé mắt còn có giọt lệ tuôn ra.

“Tần Vũ là ai?”

Sáu người phía Cô Lam nghe thấy rõ ràng nhưng vẻ mặt lại rất kỳ lạ, đây là một cái tên vô cùng xa lạ, họ chứng kiến thần nữ trưởng thành nhưng chưa từng nghe tới người tên Tần Vũ này bao giờ.

Chỉ là, sáu người làm sao biết được chuyện kiếp trước của cô, ký ức kiếp trước được mở ra trong khi cô đang trong trạng thái ngủ say, vốn đã như một giấc mộng, trong giấc mộng cô nhớ lại chuyện của kiếp trước, cũng nhớ lại người của kiếp trước, đó là một sát thần tên là Tần Vũ, người luôn khắc sâu trong tâm hồn cô.

“Tần Vũ!”

Thượng Quan Hàn Nguyệt vẫn đang nói mê, nước mắt không ngừng tuôn rơi, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp thê lương khiến người khác đau lòng.

“Ta ở đây!”

Diệp Thành khẽ mỉm cười, trong nụ cười là vẻ tang thương.

Hắn không ngờ Thượng Quan Hàn Nguyệt vừa nhớ lại kiếp trước đã gọi ra tên mình đầu tiên.

Diệp Thành lại mỉm cười rồi tế Thánh huyết ra, tiếp theo chữa lành đạo tắc cho cô ấy.

Đây là một quá trình rất dài.

Trên đỉnh núi không hề yên tĩnh, thi thoảng lại vang lên tiếng nói mớ của Thượng Quan Hàn Nguyệt, cô không ngừng nỉ non: Đại Sở, Tần Vũ, Ngọc Nhi, Diệp Thành, gia gia, sư thúc, Thượng Quan, Thiên Đình…

Phía Cô Lam nghe thấy đều mơ hồ, không biết thần nữ nhà mình mơ thấy gì.

Ngày đêm luân phiên.

Ba ngày lặng lẽ trôi qua.

Mãi đến đêm ngày thứ tư, Diệp Thành mới rút tay về, dù khí huyết Hoang Cổ Thánh Thể của hắn dồi dào nhưng lúc này cũng đã hơi ảm đạm.

Thượng Quan Hàn Nguyệt vẫn đang trong trạng thái ngủ say, đạo tắc lành lại, quả thực cô đã rất khác so với trước đây, tiên quang rực rỡ bao phủ, thánh thiện hoàn mỹ, đó là Huyền Linh thần tàng khiến Diệp Thành dè chừng, rất nhiều dị tượng huyền bí đan xen, phác hoạ ra một bức tranh tuyệt đẹp.

Còn hơn cả Cơ Tuyết Băng kiếp trước!

Diệp Thành ăn một viên đan dược, ngạc nhiên nhìn Thượng Quan Hàn Nguyệt, hai cô cùng là Huyền Linh Chi Thể nhưng huyết mạch Huyền Linh trong cơ thể Thượng Quan Hàn Nguyệt kiếp này còn tinh tuý hơn Cơ Tuyết Băng kiếp trước.

Đương nhiên đây cũng chỉ là huyết mạch, khi các cô ở cùng cấp thì vẫn chưa rõ ai mạnh ai yếu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.