Chương trước
Chương sau
Diệp Thành lấy ra hai vò rượu lần lượt đưa cho hai người.

Cả hai nhận lấy, thứ bọn họ uống vào là rượu nhưng từng giọt nước mắt lại lăn dài chảy theo đôi gò má, Diệp Thành cuối cùng cũng không khiến chín mươi triệu anh hồn của Đại Sở thất vọng, sự nỗ lực của bọn họ không hề uổng phí, hắn thật sự đã chiến thắng trong trận chiến nghịch thiên cuối cùng, vì bọn họ, vì sơn hà rộng lớn, đòi lại món nợ máu cho chín mươi triệu người.

Nữ tử áo xanh vẫn đang bị cấm cố giữa hư thiên nhìn cảnh này mà tỏ ra khó hiểu, sao lại có thể uống rượu cùng nhau? Sao còn khóc nữa?


Diệp Thành liếc nhìn nữ tử áo xanh rồi hào hứng nhìn Ngô Tam Pháo và Thái Ất Chân Nhân: “Hai người cũng được đấy, hai người nghĩ kĩ chưa, nữ tử kia của ai? Hay là lại chiến tiếp một trận?”

“Cái này ấy à?”, Ngô Tam Pháo và Thái Ất Chân Nhân lần lượt vân vê lọn tóc, “ai thắng thì là của người đó”.

“Cô ấy cũng là người chuyển kiếp”.

“Cũng...cũng là người chuyển kiếp?”, cả hai người kinh ngạc nhìn Diệp Thành thăm dò: “Ai vậy?”

“Ngưu, Thập, Tam”.



“Ngưu...Ngưu...Ngưu Thập Tam?”, Ngô Tam Pháo và Thái Ất Chân Nhân trừng mắt, vẻ mặt trông hết sức thú vị bằng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.

“Đúng là còn buồn nôn hơn ăn phân”, Diệp Thành thở dài.

“Ta...oẹ!”, cả hai người vừa định mở miệng thì ruột gan đã muốn lộn ra ngoài, bọn họ lần lượt cúi người, miếng nước vừa uống vào cứ thế phun ra đầy mặt đất, thức ăn ăn vào giờ chỉ còn là từng đống trên mặt đất.

“Cũng may ta đến sớm”, Diệp Thành thở dài, nếu như đến muộn một tới hai canh giờ thì nói không chừng một trong hai người Ngô Tam Pháo và Thái Ất Chân Nhân đã lên giường với Ngưu Thập Tam rồi.

“Cảnh tượng đó....chẹp chẹp”, Diệp Thành tặc lưỡi, nghĩ rồi hắn lại buồn nôn, tu đạo hơn một trăm năm trời, hắn sợ rằng không thể tìm ra việc nào buồn nôn hơn việc này.

“Đúng là điên rồi....oẹ!”, Ngô Tam Pháo nói ra một câu rồi lại nôn ói.

“Còn buồn hơn hơn ăn phân....oẹ”, Thái Ất Chân Nhân mặt mày đỏ gay nói với giọng tức tối nhưng còn nôn nhiều hơn.

Cả hai người như thể ăn phải phân vậy.

Trùng sinh chuyển kiếp là một việc đáng mừng, tiện nhân Ngưu Thập Tam chuyển kiếp thành nữ lại là việc đáng bất ngờ hơn, có điều chuyện bất ngờ nhất chính là cả hai người bọn họ lại đều thích cô ta, không lâu trước đó bọn họ còn đánh nhau sứt đầu mẻ trán vì cô ta.

Đúng như Diệp Thành nói, cũng may Diệp Thành tới sớm, nếu như tới muộn một tới hai canh giờ thì thật đáng ngại, nhớ tới bộ dạng của Ngưu Thập Tam kiếp trước cả hai người không khỏi cảm thấy buồn nôn.

Diệp Thành tặc lưỡi nhìn vào hư thiên.

Nam nhân luân hồi thành nữ, đây là chuyện mà hắn không ngờ tới.

Nghĩ rồi hắn chợt nói với giọng ái ngại và có phần buồn nôn.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.