Chương trước
Chương sau
Lời nói của Diệp Thành hư ảo, vang vọng vô tận giữa đất trời.

“Đại Sở!”

“Thiên Đình!”


Người chuyển kiếp của Đại Sở hò hét vang dội rung chuyển đất trời, họ đã rất nóng lòng được vào tiên sơn.

Long Nhất bước lên hư thiên, người tinh thông pháp trận như hắn ta cũng phải cảm thán nhìn dãy tiên sơn này: “Hoá Long Tông đúng là biết tìm chỗ, đây là một nơi bảo địa, ở lại đây là tốt nhất rồi”.

“Chuyện còn lại giao cho ngươi đó”, Diệp Thành nhìn Long Nhất.

“Đương nhiên rồi”, Long Nhất cười vui vẻ: “Với thiên thế này lại thêm trận đồ của mạch Thái Hư, phòng ngự của tiên sơn này chắc chắn sẽ tăng mạnh, bảo vệ người chuyển kiếp hẳn là không thành vấn đề”.

“Đây sẽ là cứ điểm thu nhận người chuyển kiếp”.

“Ta hiểu ý ngươi”, Long Nhất khẽ cười: “Yên tâm, có ta ở đây, không chỉ tiên sơn này mà cổ tinh này cũng sẽ được bày Khi Thiên Trận Văn, muốn tự ý ra vào không phải dễ”.

“Ta tin điều này”, Diệp Thành cười nhẹ, hắn vẫn rất tin tưởng Long Nhất.

“Ta nói này, chúng ta có thể bắt đầu chia chiến lợi phẩm được chưa?”, khi hai người đang nói chuyện thì bên dưới vang lên giọng của Tư Đồ Nam, tên này đã chuyển hết chiến lợi phẩm ra ngoài, chất thành một ngọn núi khổng lồ, pháp khí, đan dược, bí quyển, linh thảo, nguyên thạch đều có đủ.

“Chia đi”, Diệp Thành lập tức nở nụ cười, hắn cũng mở túi đựng đồ của Hoá Long Lão Tổ ra.

“Chia chiến lợi phẩm”, Long Nhất cũng lấy túi đựng đồ của chín đại Chuẩn Thánh, vô số bảo vật bay ra.

“Nào nào nào, lấy từng món một, đừng lấy thừa”, Tư Đồ Nam liên tục phân phát bảo vật cho người chuyển kiếp của Đại Sở, những thứ này đều là bảo bối của Hoá Long Tông, đủ cho họ trang bị tổng thể.

“Kiếm này đúng là vừa tay, được lắm”.

“Ta có thể chọn chiến kích kia không?”

“Ta muốn gương bát quái đó”.

“Linh đan bảy vân à, đa tạ”, cảnh tượng lúc này rất náo nhiệt, Tư Đồ Nam không hề coi người chuyển kiếp là người ngoài, đều được đối xử bình đẳng, ba mươi nghìn người đều có phần.

Điều đáng nói là Hỗn Độn Thần Đỉnh của Diệp Thành thật sự rất tự giác, nó quay tới quay lui trong đống bảo vật chất thành núi, mỗi khi quay được một vòng là sẽ có không ít pháp khí bị nó hấp thu.

Không biết tới lúc nào bảo vật mới được chia hết.

Người chuyển kiếp của Đại Sở lòng đầy vui sướng, sau đó trở về các núi, dù có ba mươi nghìn người chuyển kiếp của Đại Sở thì ở trong tiên sơn này cũng vẫn vô cùng trống trải, bởi tiên sơn này quá rộng lớn.

Người chuyển kiếp của Đại Sở cực kỳ xúc động, vinh hạnh hôm nay dù là kiếp trước cũng không có, không ngờ họ lại có thể tu luyện ở nơi linh lực dồi dào thế này, đúng là may mắn.

Trời về đêm nhưng tiên sơn này không hề yên tĩnh.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.