Chương trước
Chương sau
Có điều, thôn tính bao nhiêu pháp khí như vậy nhưng Hỗn Độn Thần Đỉnh vẫn không có dấu hiệu tiến giới tới cảnh giới Chuẩn Thánh binh.

Thấy vậy, Diệp Thành bất giác tặc lưỡi.

Hỗn Độn Thần Đỉnh đã bay lên, liên tục xoay vòng quanh Diệp Thành.


Diệp Thành biết đại đỉnh của hắn vẫn còn nhớ tới sát kiếm màu đỏ gạch kia, đó là thánh binh.

Cầm lấy đi!

Diệp Thành nói với giọng hào hứng, hắn đem sát kiếm thánh binh kia bỏ vào Hỗn Độn Thần Đỉnh.

Lúc này Hỗn Độn Thần Đỉnh rung lên, có thể nghe thấy rõ ràng bên trong đại đỉnh liên tiếp có những âm thanh rắc rắc vang lên, sát kiếm thánh binh kia đã bị nghiền nát, trong đó phần tinh tuý đã được Hỗn Độn Thần Đỉnh hút trọn, trở thành vật dưỡng cho thân đỉnh.

Lại hút một thánh binh nữa rồi!

Diệp Thành tròn mắt nhìn, hắn kì vọng Hỗn Độn Thần Đỉnh có thể mang tới cho hắn bất ngờ.

Có điều lại chẳng có gì bất ngờ xảy ra.

Hỗn Độn Thần Đỉnh đã hút thánh binh và rất nhiều chuẩn thánh binh cùng vô số pháp khí khác nhưng nó chỉ rung lên “vù vù” và loé lên ánh sáng mang tính chất đánh dấu, sau đó thì lại bay vào thần hải của Diệp Thành, di chuyển một vòng trong thần hải của Diệp Thành rồi lại im ắng như thường.

Ngươi giỏi!

Diệp Thành day trán bất lực, hắn chỉ muốn lôi Hỗn Độn Thần Đỉnh ra đạp cho hai phát.

Cho tới trưa, Long Nhất và Tư Đồ Nam cùng một nhóm người chuyển kiếp mới lần lượt tỉnh lại.

Làm việc thôi!

Diệp Thành cho những người chuyển kiếp khác vào Hỗn Độn Thần Đỉnh sau đó cùng Long Nhất và Tư Đồ Nam bay ra khỏi cổ tinh này.

Không lâu sau đó cả ba người mới dừng chân ở một cổ tinh.

Điều khiến người ta bất ngờ đó là cổ tinh này có người chuyển kiếp, vả lại không chỉ có một người, đáng tiếc đó không phải là người mà bọn họ quen thuộc, phần lớn đều là người của bát vương, vả lại còn là hậu bối.

Một khoảng thời gian dài sau đó cả ba người đi đi lại lại ở tinh vực này, cứ theo tinh không đồ, đi tìm từng cổ tinh một.

Vui mừng có mà tiếc nuối cũng có.



Không biết tới bao giờ cả ba người mới dừng chân.

Ở phía xa, đó là một cổ tinh rất nhỏ.

Diệp Thành mở tinh không đồ ra, hắn liếc nhìn cổ tinh đó rồi lại nhìn tinh không đồ trong tay, vẻ mặt có phần khác thường, đây có lẽ là cổ tinh nhỏ nhất mà hắn từng thấy: Hoá Phàm Tinh.

Đừng chậm trễ nữa, mau lên!

Long Nhất và Tư Đồ Nam là người sốt ruột nhất, cả hai lao đi như hai đạo thần quang bay vào cổ tinh.

Diệp Thành mỉm cười, thế rồi hắn cũng bay vào cổ tinh.
Woa!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.