Đột nhiên hắn dời mắt, lấy gương ra soi.
“Ôi…”
Nhìn vào gương, Hạo Thiên Thi Nguyệt và phía Thiếu Vũ đều sững sờ, bởi vì tuy Diệp Thành đang soi gương nhưng trong gương lại không có hắn, như thể Diệp Thành bên cạnh họ không hề tồn tại.
“Sao… Sao lại thế này?”
Bốn người cùng nhìn Diệp Thành rồi cùng cau mày.
“Không sao!”
Diệp Thành cười nhẹ, lấy tay lau vết máu bên khoé miệng và khoé mắt, gương trong tay cũng dần hoá thành tro bay.
“Đi thôi!”
Diệp Thành lãnh đạm nói rồi cất bước đi đầu tiên.
Nhóm Hạo Thiên Thi Nguyệt theo sau hắn nhưng vẻ mặt không được tốt lắm.
Vào đêm ngày thứ năm mọi người mới quay về Huyên Nguyệt Tinh của nhà họ Cơ.
Ấy?
Vừa đáp xuống, Diệp Thành đã khẽ giọng lên tiếng.
Sao vậy?
Phía Hạo Thiên Thi Nguyệt ngơ ngác nhìn Diệp Thành.
Niềm vui bất ngờ!
Diệp Thành vừa cười vừa bay lên thiên tiêu, cứ thế hướng về phía tiên sơn nhà họ Cơ, phía Hạo Thiên Thi Nguyệt không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bọn họ lần lượt bay lên hư thiên đuổi theo Diệp Thành.
Lúc này, đại điện ở tiên sơn nhà họ Cơ có thể coi là nườm nượp bóng người, đó đều là các tu sĩ nhà họ Cơ.
Ngoài người nhà họ Cơ ra thì còn có ba lão tu sĩ mặc áo tím và một thanh niên mặc áo trắng.
Bốn người này có lai lịch không vừa, chính là người của nhà họ Sở ở Võ Huyền Tinh, cả ba lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/625399/chuong-3210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.