Chương trước
Chương sau
Gương đồng Thánh binh vì hai Chuẩn Thánh bị đánh ngã mà thần lực giảm mạnh.

“Lại đây nào!”

Diệp Thành huyễn hoá ra bàn tay to màu vàng, nắm lấy gương đồng kia rồi cho vào trong Hỗn Độn Thần Đỉnh.


Nhưng vì điều này hắn cũng phải trả cái giá nên nhận, bị nhất chỉ của Thị Huyết Lão Ma đâm xuyên ngực, lại bị mấy Chuẩn Thánh lần lượt chém trúng, Thánh thể lập tức nứt toác, máu tươi màu vàng chói mắt phun ra.

“Đáng!”

Diệp Thành cười khà khà, kéo lê thân thể bị thương chạy trốn, kẻ mạnh của Thị Huyết Tông chạy đến đều bị hắn vung một chưởng quét sạch, từng nhóm từng nhóm người rơi xuống, một trăm nghìn tu sĩ bị hắn giết chết tạo ra một con đường máu.

“Ngươi chạy không thoát đâu!”

Thị Huyết Lão Ma nổi giận hét lên, một tay giơ lên trời sử dụng bí thuật vô thượng, đó là một vòng xoáy màu máu mang theo thần lực huỷ diệt thiên địa, bao phủ cả vùng tinh không này, khả năng thôn tính không gì địch lại.

Diệp Thành vẫn đang chạy trốn chợt bị hút vào vòng xoáy màu máu.

“Quả nhiên rất bá đạo!”

Diệp Thành cố hết sức chống lại nhưng vô ích, vòng xoáy màu máu quá mạnh, dập tắt tiên quang quanh người hắn, đến Thánh huyết sôi trào cũng bị áp chế, tinh nguyên của đan hải cũng bị nó điên cuồng hút lấy.

Thiên Đạo!

Diệp Thành thầm hô một tiếng trong lòng rồi trốn vào Thiên Đạo.

“Giết!”

“Giết!”

Cao thủ của Thị Huyết Tông mặt mũi như ma quỷ, cắn răng nghiến lợi nhìn vòng xoáy màu máu, dường như cũng biết sự bá đạo của vòng xoáy này, dù là Thánh Nhân cũng sẽ bị hút vào và đa phần đều sẽ mất mạng.

“Giết!”

Thị Huyết Lão Ma xoè năm ngón tay rồi đột nhiên siết thành nắm đấm, vòng xoáy màu đỏ khổng lồ chợt văng tung toé, uy lực huỷ diệt bay ra, người bị hút bên trong đó cũng sẽ bị tiêu diệt.

Lúc này tinh không trở nên yên tĩnh, mọi người bao gồm cả Thị Huyết Lão Ma đều theo bản năng cho rằng Diệp Thành đã bị tiêu diệt.

“Đây là cái giá phải trả cho việc đụng đến Thị Huyết Tông của ta!”

Giọng nói lạnh như băng của Thị Huyết Lão Ma vang vọng khắp tinh không, bất cứ ai nghe xong, ngoại trừ Thánh Nhân đều rùng mình run rẩy, đó là uy áp vô thượng khiến người ta sợ hãi.

Trong hố đen không gian, Diệp Thành lảo đảo hộc ra một bụng máu, sắc mặt tái nhợt.

Hạo Thiên Thi Nguyệt vội vàng bước ra, bóp viên đan dược rồi dẫn tiên trì ra giúp Diệp Thành kiểm soát thương thế.

“Ta không sao!”

Diệp Thành cười hì hì lau vết máu bên khoé miệng, tuy bị thương không nhẹ nhưng vẫn chưa ảnh hưởng tới căn cơ của hắn, may nhờ có Thiên Đạo thoát thân, nếu không có lẽ hắn sẽ bị vòng xoáy màu máu đó khống chế.

Hạo Thiên Thi Nguyệt vẫn lo lắng nhìn Diệp Thành: “Lần này ngươi hơi điên cuồng đấy”.
“Đáng giá”, Diệp Thành lại cười khanh khách, phất tay lấy bảo vật vơ vét được ra chất thành một ngọn núi lớn, các loại bảo vật lấp lánh ánh sáng, choán mắt người nhìn: “Thích thứ nào thì tự chọn đi”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.