Chương trước
Chương sau
“Ông vội cái gì?”, phân thân của Diệp Thành không nhanh không chậm mở túi đựng đồ mà Thánh chủ Thị Huyết vừa ném ra: “Ta phải đếm số lượng nguyên thạch trước đã. Còn nữa, đừng hòng ra tay với ta, thần tử nhà ông gắn liền với sinh mạng của ta, nếu ta chết thì hắn cũng không sống được”.

“Ngươi…”, Thánh chủ Thị Huyết thở không nổi, suýt thì nôn ra máu, muốn ra tay nhưng lại e ngại, dường như ông ta cũng nhìn ra phân thân của Diệp Thành và thần tử Thị Huyết có mối quan hệ tử vong nào đó, là một loại bí thuật huyền bí, thủ đoạn thường thấy của bọn bắt cóc tống tiền.


“Ngươi vẫn chưa chuộc được Điện Nhi về?”, Thị Huyết Lão Ma truyền âm tới, giọng nói vô cùng lạnh lẽo.

“Sắp rồi ạ”, Thánh chủ Thị Huyết nói vào hư thiên truyền âm thạch.

“Mau lên”.

“Vâng”, Thánh chủ Thị Huyết nói xong lại lạnh lùng nhìn chằm chằm phân thân của Diệp Thành: “Các hạ còn định đếm bao lâu nữa?”

“Xem ông kìa, lại sốt ruột rồi”, phân thân của Diệp Thành rất nhàn nhã, lấy từng viên nguyên thạch trong túi đựng đồ ra rồi lại cho từng viên vào túi, thật sự là đếm từng viên một.

“Mẹ kiếp”, đại trưởng lão của Thị Huyết Tông nổi giận, tiếng quát như tiếng sấm, chín mươi triệu nguyên thạch mà đếm từng viên như vậy thì phải đếm tới khi nào, chờ hắn đếm xong cơm canh cũng đã nguội cả.

“Đừng vội, ta làm ăn rất có chữ tín”, phân thân của Diệp Thành nói như không có chuyện gì xảy ra: “Dù sao cũng là một vụ làm ăn lớn, cũng phải để ta đếm xong đã chứ? Lỡ các ông cho nguyên thạch giả vào đây thì sao? Bắt cóc một lần không dễ dàng, không thể để bị lừa”.

“Ta…”, những lời này của phân thân Diệp Thành khiến trưởng lão Thị Huyết Tông phát điên, suýt nữa thì lấy binh khí ra.

“Rảnh rỗi cũng không có việc gì làm, để ta kể cho các ông nghe một câu chuyện”, phân thân Diệp Thành vừa đếm nguyên thạch trong túi đựng đồ vừa hắng giọng, vẻ mặt trở nên đầy ẩn ý: “Đó là một đêm giông bão, có mỗi lão già, ừm, là kiểu rất xấu tính và khốn nạn ấy, lão ta cầm một cây thu bồng chuỳ màu đen đập cửa từng nhà goá phụ…”

“Đủ rồi”, Thánh chủ Thị Huyết nổi giận, khuôn mặt trở nên dữ tợn, dường như nhìn ra hắn đang kéo dài thời gian: “Nếu ngươi gây chuyện ở đây, chúng ta sẽ cá chết lưới rách đấy”.

“Thị Huyết Tông ta có thể bồi dưỡng ra được một thần tử thì cũng có thể bồi dưỡng ra thần tử thứ hai”.

“Thả người cho ta”.

“Các ông đừng doạ ta”, phân thân Diệp Thành bĩu môi: “Ta chỉ là một phân thân thôi, chết thì chết, nhưng thần tử nhà ông thì không đáng. Phải nói là thần tử nhà ông rất khốn nạn, hắn làm biết bao nhiêu chuyện xấu xa, cướp bóc chiếm đoạt, giết chóc tà dâm, có chuyện nào hắn chưa làm? Kéo hắn chôn cùng, ta đây cũng coi như thay trời hành đạo”.

“Ngươi… Phụt”, Thánh chủ Thị Huyết hít thở không thông, lần này thật sự nôn ra máu, bị phân thân của Diệp Thành làm cho tức giận ruột gan đứt lìa.

“Vẫn chưa chuộc được?”, Thị Huyết Lão Ma lại truyền âm tới, giọng điệu rất tức giận, ông ta trơ mắt nhìn Diệp Thành tàn sát tứ phương trong tiên sơn Thị Huyết nhưng lại không dám ra tay, sợ đối phương cá chết lưới rách kéo theo thần tử Thị Huyết cùng xuống Hoàng Tuyền.

“Lão tổ, hắn… hắn đang kéo dài thời gian”.

“Khốn kiếp!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.