Chương trước
Chương sau
Tu sĩ Cực Dương Tông mặt mày tái nhợt kinh hãi nhìn tiên sơn nhà Mộ Dung.

Nơi đó, Thánh Vương người Man đã bước ra, mỗi bước đi đều khiến hư thiên rung chuyển.

Ba Thánh Nhân của Cực Dương Tông nhoe mắt nhìn chằm chằm người kia: “Nhà Mộ Dung có Thánh Nhân?”


So với người của Cực Dương Tông thì người nhà Mộ Dung lại phẫn chấn hơn nhiều, Thánh Vương thực thụ là một cự thần, đó là sự mạnh mẽ tới mức nào, không một ai ở đây có thể đối đầu.

Man Hùng cũng bay ra khỏi tiên sơn chạy đến bên cạnh Thánh Vương người Man kia sau đó không quên chỉ vào kẻ mạnh của Cực Dương Tông ở phía đối diện: “Cha, chính là đám nhãi này đánh con dâu của người hôm qua”.

“Vì sao đánh con ta?”, Thánh Vương lên tiếng, ánh mắt rực lửa nhìn ba Thánh Nhân đứng đấu Cực Dương Tông.

“Người Man hoang dã, đừng hống hách”, một Thánh Nhân của Cực Dương Tông hắng giọng lạnh lùng.

“Cha, tên này mắng cha”, Man Hùng gãi tai.

“Ta nghe thấy rồi”.

“Tên người Man ở đâu ra, cút ngay”, một Thánh Nhân của Cực Dương Tông hắng giọng vung tay giáng tới, chưởng ấn khổng lồ rợp trời như ngọn núi giáng xuống mang theo uy lực mạnh mẽ.

Thánh Vương người Man cũng di chuyển, không nói lời nào lập tức vung gậy răng sói.

Rầm!

Hư thiên rung chuyển, chưởng ấn của Thánh Nhân Cực Dương Tông lại đột nhiên nứt lìa, đến cả Thánh Nhân của Cực Dương Tông cũng lập tức bay đi, trong lúc bay trong không trung thì hoá thành huyết vụ.

Đây...!

Kẻ mạnh của Cực Dương Tông lại chấn động, biết Thánh Vương người Man mạnh nhưng không biết vì sao ông ta lại mạnh đến vậy.

Ông ta là Thánh Vương?

Thánh Nhân của Cực Dương Tông kinh ngạc nhìn Thánh Vương người Man kia.

Một câu nói khiến người của Cực Dương Tông nhất loạt lùi về sau, một gậy khiến Thánh Nhân bay đi đã chứng minh mọi thứ, Người Man ở phía đối diện không phải Thánh Nhân mà là Thánh Vương.



“Sao… Sao lại là Thánh Vương?”

Kẻ mạnh của Cực Dương Tông, dù là lão tổ Thánh Nhân hay các hậu bối Chuẩn Thánh cũng như các trưởng lão cảnh giới Hoàng đều tái mặt trong phút chốc, Thánh Vương còn cao hơn Thánh Nhân một bậc, đây không phải người mà bọn họ có thể chống lại.

Trong lúc bọn họ kinh hãi, Thánh Vương người Man lại di chuyển, ông ta ra tay dũng mãnh, cường hãn, một gậy quét sạch cả vùng thiên địa.

Phụt! Phụt! Phụt!

Phía trên hư thiên, những bông hoa máu không ngừng bung nở, nối tiếp nhau nhuộm đỏ cả một vùng trời.

“Chạy đi!”





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.